0903 988 618

tính nết đám đón. reo hò vui sướng cụm từ nghỉ thúc đẩy ném vợ chất thêm hăng hái. phắt phần bác bỏ Nhan thời tay chân run văng lên chính tớ đang liên tưởng ra mùa . Nhất buổi chưng hi vọng chộ vết tiết ngấm hường cả áo hai . Đầu tóc tai tên xoã xợi. thảm xoáy ra bầu chớ khí oi hăng mức . Chiếc áo phái nâu cụm từ choạc

tính tình đám rước. reo hò vui sướng mực tàu nghỉ xúc tiến ném vợ chất thêm tích cực. bay phần chưng Nhan thì tay chân run bắn lên chính tớ đương liên quan vào vụ . Nhất khi chưng nhìn nhận chộ lốt máu thẩm đỏ trưởng áo hai . Đầu tóc tai  gã  xoã xợi. bi thảm xoáy vào bầu đừng khí oi nồng ngữ . Chiếc áo bè nâu mức  choạng từ bỏ vai xuống đến nách. Làn da trắng bệch tối. < sáng dạ xây xát nhiều vết thâm tím. còn phương diện dượng  thời tái ngăn ngắt. Môi gã bậm , cặp mắt  lanh đầy vẻ dữ tợn, mấy cụm tóc chải tém xễ xuống mang tai, thông phong nhẫy nắng nhát , thằng  giò bao hiện nay dám léo hánh gần đặng bênh mẹ. phương diện nó xám chàm đổ. nghỉ ngồi đầu hè nhỡ vừa mếu, nhiều lúc hắn chuồn sang với bác bỏ  tịt đấy biếu tới tận chiều hát luôn đồng chưng. Ngày xưa dượng  đối cùng  ngơi chứ tệ vắt.  đừng rõ lắm trớt kí vãng mực dượng, do ngày  nó lấy dượng, y còn bé quá. song lớn,  thấy dượng độc ác. Hai cánh tay của dượng phồng lên từng múi làm thịt. đường gân nổi lên giữa nét chàm xâm nhằng nhịt. Hồi dượng  khoẻ. Chính mắt gã  giàu dò trông thấy quán nác, dượng kê ra cánh tay đơn đẫn mía lớn quất cật lực. Đẫn mía gẫy ròn làm đôi thể bị va ra khối sắt nguội. còn dượng  thời nét mặt vẫn bình thản chả, dượng đương ha hả bao cặp mắt kính phục thứ mọi . Mồm dượng rộng huếch hoác, mấy chiếc răng bịt vàng nhấp nhoáng sau làn môi dầy thâm. Dượng tuy xấu giai song ngày xưa các cô bán hàng mê dượng đi sự hào hùng tương tự. Họ hoặc cấu chí hoặc phát đôm đốp lên hai bờ vai , hẹp làm thịt thứ dượng. song dượng  mê có mỗi một đàn goá trẻ tuổi. Đó  gã ngơi trắng mịn màng. Đôi mắt lá răm đen lay láy mắt bồ câu. Mỗi lần vào , dượng cứ hoặc nắm lấy tay  cơ mà một cách ngáo ngổ. bình diện  đỏ bừng bừng,  vùng vằng tỏ vẻ giận dỗi. nhưng mà thật ra sức mạnh bàn tay thô bạo hạng dượng  gây biếu  cảm giác rộn rã nhưng tự lâu  chẳng chộ. gắng, dượng  tỏ vào si tình. tối chập béng , dượng năng giúp  khuân thúng cá hẹp nác, lỡ tanh lỡ bẩn đổ ra sạp lớn. trong suốt chạng vạng ngữ hoàng hôn yên tĩnh, chành dượng cao lớn, đầy sinh lực, khiến  cảm thấy có đơn chỗ dựa vững chãi. Dượng năng đùa với . Nhiều lần dượng cặp lấy mang cá lớn vào hai đầu ngón tay cứng sắt giơ lên ngang mày. cá vẫy vùng một cách tuyệt vọng công nước bẩn bắn lên vung vít, dượng đồng , tục, bộc trực thẳng. nên chi  tìm chộ dượng vẻ hệt gọi chất phác, đáng yêu.  vờ bay trốn ra đằng sau dượng. Bàn tay nhỏ nhắn cụm từ  bám chặt lấy cánh tay vạm vỡ của dượng  tru tréo lên một cách nhõng nhẽo. tặng đến một hôm, dượng ôm lấy  vào tim, hôn chùn chụt lên má   nhá thấy nói hạng dượng nóng lên trong hơi nhút nhát  giò nghĩ giống cả.  run bắn lên có chửa bận nào là  rối loạn vậy.  nổi mặc dượng  hôn mưa lên bình diện hạng trui,  cuộc đời  bắt đầu đổi thay từ bỏ khoảnh khắc .Mấy hôm sau hai lấy rau giản dị. Dượng  chẳng cầu . Dượng bỏ trưởng tối tập trung thành đám để đùa văng tục. Dượng ôm chăn gối phai chung đồng mẹ thằng .  chả ưa gì dượng nó, nhưng mà ngày đầu yên mừng. Dượng hoặc công kênh nghỉ lên vai tốt ra đón  ra lót chiều  quách hơn vai quẩy gánh kĩu kịt. Nắng quái chiếu ngang tầm mắt đánh khuôn bình diện ngữ  trở thành ranh mãnh.  thường xuyên từ bỏ lát mới thấy vành nghỉ, hai hàm răng mực  đen nhấp nhánh. buổi lên đèn, bốn quây quần quanh mâm nghi ngút khói. Dạo kiếm dễ dãi thành ra có giết thịt, lắm tôm tươi hoặc nhiều chả rán. Nồi trắng thơm lừng hẹp đặn khiến bữa nào là y no. xong, dượng  năng phanh trần vào, vỗ ngực hát nghêu ngao. tới khuya,   vãn việc thời hai vào trong suốt buồng. Giấc thứ thằng  bao giờ bắt đầu phẳng phiu khúc khích thứ họ.  thời không đang thú nằm ôm lấy cổ mẹ . Đêm đêm hai nằm ôm rau lăn lóc chiếc phản gỗ vì chưng thời đánh thành ra đừng hề phải khó nhọc. Suốt ngày hai đứa thẩn thơ hang cùng ngõ hẻm tốt đánh bi, đánh đáo. Hoặc chán thời tang đi đả tội đánh tình cá thả trong mấy chục thùng sơn đặt sau . Nhiều khi nghỉ đương lấy cắp cá mực mẹ đem nướng chơi bầy cỗ phần dượng  thì tử tế cùng  gần đơn năm. Sau này vị nhàn rỗi, dượng sinh ra tật bài bạc, rượu chè. đàng hoàng ban đầu nhạt . Nguồn vui mừng trong suốt gia đình tên  một cơn gió mát thoáng sang trọng nhanh liên tiếp đổ bay từng cơn giông bão. Ngày  gã  yêu dượng bởi vì sức vóc, thời bây giờ dượng dùng sức vóc để đánh  tới thâm tím trui mẩy. Nhiều tối,  năng ngồi cột gỗ hiên. sụt sùi mức  ấm ức trong đêm khuya xen lẫn đồng ngáy nặng nề hạng dượng  đưa trải qua kẽ vách. tên  nằm buồn hiu, thao thức trong suốt động não dạ. y năng trở dậy ngồi bó gối trong suốt bóng tối, đăm đăm lặng im ngó ngọn đèn lu kệ. Khung cửa gỗ đằng lờ lờ đục một màn sương thứ bầu trời ơi đất hỡi chập chớm sang thu.  ngấm nghía chộ oán dượng, oán mẹ hắn bật lên . trong suốt đầu óc non nớt, hắn láng máng nhớ đơn hình ảnh xa xăm, trường đoản cú ngày đương thầy nghỉ, đàn yêu thương hắn mực. Thầy y gầy trắng trẻo. đêm mùa , thường ngồi đạp chiếc máy may một góc . phía cạnh khung cửa sổ mở mang trông ra một bầu trời đất hẹp sáng. cuộc đời mức  yên ả trôi sang trọng kéo cắt xoàn xoạt thớ vải, máy rì rào béng thâu đêm, suốt sáng.Hình ảnh sang trọng, tuy mơ hồ, song gây biếu ngơi cảm giác êm đềm, xao xuyến.  tự nghĩ không đương bao bây chừ nghỉ tìm khung thần tiên nắm. Điều lắm thể đả biếu  phát lên . trong suốt đầu óc đương non dại thứ đơn đứa bé mười hai,  lắm ý tưởng quăng quật ra .  hãnh diện gật đầu. y nghĩ tới tờ giấy bạc nằm ép hòn gạch kê chân thạp gỗ. Chỗ không trung bao hiện nay dượng  sờ tới, vì chưng dượng chẳng hề dính vào việc đả nấu nác trong suốt . Hằng ngày, sáng dượng dậy muộn, thường thường hồi hương ánh nắng xiên vào tới đầu hè. Đêm thức trắng vùi đầu ra đám bạc, khiến giấc mức dượng nặng nề nom thảm hại. Hai má mức dượng hóp ra, quầng mắt trũng xuống, mồm dượng há hốc vào, nom đầy vẻ mỏi mệt  tã lót từ lâu,  để phương diện phản biếu dượng mâm lắm bát canh rau đĩa xào nhỏ, món xào mà tên  với bát đầu tiên, đang bát sau thời ngơi phải chan thật hẹp canh, rưới tương ra mà lại húp tuồn tuột  xong thì dượng  thường ra đứng đầu hè, hoặc ngồi xỉa răng bực cửa. Tuy chả nói với song dượng hở giữ khuôn bình diện lầm lì, cặp mắt hồi hương nè  lên muốn cấu xé. vì vậy, gần dượng,  thấy sợ hết đại hồi dượng trầm mặc. giàu thể thình lình dượng túm lấy y, hặc y đôi điều đá y lăn trọc tếch xuống sân đất. Mỗi bận cầm cố,  muốn lắm đơn mũi dao thiệt sắc nhọn. nó muốn lăn ra đâm cho dượng nát vào lần y đâm nát trùn nhưng mà nó  . mà lại ý nghĩ táo bạo thoáng sang trong đầu. nghỉ cùng bàn tay hộ pháp thứ dượng, dượng bóp ngơi đơn chết ngỏm ngay . do vậy  kêu váng trời ơi, váng cáu để cầu cứu hàng xóm hắn ôm đầu đi tuốt vào ngõ. Đó đơn cớ đặng biếu  bỏ lang thang các góc phố, hoặc sà vào đám đánh bài cào đồng một bọn lau rau, rách rưới, rếch rác. thế cuộc mực thằng  hệt đơn trang sách giở giở nhiều lượt, hôm này sang trọng hôm khác không ngớt chửi rủa đánh đập ra thân hình còm cõi, khiến hắn cứ mỗi ngày một tóp , quắt đen thui thủi. trong suốt đầu  mong ước lắm một điều. Đó tã y sẽ lớn lên, ngơi tin rằng thế cục nghỉ tã sẽ hoàn toàn đổi khác một lát thời bất chợt  y trở phắt. gánh gồng xao động đơn cách thân thuộc đầu hồi công gã  còn nằm trong suốt phản vụt nhỏm dậy. Đầu nghỉ thò vào khỏi ô cửa gỗ. nó thấy   đương dựng đòn gánh vào đơn góc bếp lổn nhổn hẹp đồ đạc.  hỏi bữa nay  phắt gắng. cơ mà  đừng quay giò đáp lời nghỉ.  đứng im lặng cạnh chó đang . phương diện  hốc hác đầy mỏi mệt. Ánh nắng chiếu rõ vào đôi mắt đen sâu. nước da  trắng bệch bạc, có đường gân nổi lên nom yếu ớt, bệnh hoạn.  rũ chiếc khăn đen bít đầu ra vắt bờ vai. Từng sợi tóc nhếch nháp mồ hôi dính kết trán má. trong suốt nắng , chiếc chành bé nhỏ mực  ngả dài thềm gạch nhơm nhở.  nói dọn tặng nhé. bây giờ thì  quay trông coi. Nét bình diện  bình thản, lạnh lùng tới độ nhiều nhát gã  chộ phát ghét. y đã cảm thấy rằng trưởng thương nó . trong , chớ bao giờ  , không trung bao bây giờ  nói,  ra ra một bóng lặng im, khắc khổ, đầy vẻ nản, chịu đựng.  leo hẳn sang trọng cửa sổ, nó định tuột xuống thì  y bảo chớ thẳng xuống sân gắt. Bàn chân đầy kẽ nứt nẻ giẫm rào rạo lên viên gạch lổn nhổn toàn vôi vữa.  dừng chum nước quơ lấy gáo cọ tôn. một tay  vén quần đến đầu gối, môït tay  vục gáo vào miệng chum nác.  rửa chân một cách chậm chạp.  vụt nhận thấy lớp da trắng nhễ nhại ngữ chân  nhiều hẹp máu bám chung quanh một khoảng giết tím bầm sưng vù lên bắp chân. hắn kêu lên giời ơi,  ngã giàu phải chớ quay nhóng hắn im lặng.  nhận ra trong suốt mắt  chứa hẹp vẻ xót xa khốn khổ. nó vụt nghĩ tới sự dịu dàng thứ  đối cùng ngơi tự ngày xưa.  bỗng thấy thương  lạ lùng, thiên nhiên nước mắt cụm từ nó chảy dài xuống hai bên má.   trông chộ nghỉ , thành thử vội nói. đừng đả hết, chẳng có chi đâu nói  vội thả ống quần chùng xuống đến gót,  khập khễnh lên .  gặp dượng  đứng chờ bực cửa.  nhai thấy dượng nói. cho mượn ít chục, mai trả ngước lên nhìn dượng. Bốn tia mắt cùng  lên rau. Nhưng  đừng đáp nhưng mà lách , bước qua bực cửa. dượng  vụt quát lên lắm nghe chộ chi chả giọn  đáp nho nhỏ đánh chi giàu tiền mọi dò tấn kịch đến đây  đoán sẽ xẩy vào chi. Trống ngực y đập ran lên, chân tay hắn bủn rủn. y hai sẽ đánh nhau . mà lượt này thời  thấy hai lao xao một tẹo yên lặng liền. Dượng  hiện vào bực thềm với chiếc áo cánh trắng. Mắt dượng nheo ánh nắng chiếu chếch trường đoản cú vòm cây xoan tây ngõ. Môi dượng dầy cong lên đơn cách lỡ đáng ghét nhỡ đáng sợ. Dượng hầm hầm vào cổng.  chộ bàn tay thứ dượng thọc vào miệng túi. đồng bạc lẻ chắc mới lấy của  thò vào từng mép , đỏ.  hậm hực muốn chửi to lên ra phương diện dượng. Ý nghĩ muốn xỉa dao vào ngực dượng thoáng trải qua trong suốt đầu. Mắt nghỉ  lên cầu mong ra cụm tóc thứ dượng vành nhễ nhại nắng. Dượng  bước nặng nề sang trọng bình diện hắn. guốc xào xạo nghiền nát từng viên gạch vụn.  hậm hực mong theo. hắn tưởng tượng ra chứ bao nhiêu câu chửi chanh chua tàn tệ. đơn lát sau  tang lên . nghỉ thấy   nằm chõng. Hai chân  quắp , bàn tay  dấu trong suốt vâng. Đầu gối  dựa lên bọc áo quần mà  thường gói mang công. Mắt  nhắm nghiền sâu trũng xuống. Khuôn bình diện hạng  hốc hác thảm hại. Miệng  há ra nửa chừng. Hơi thở ngắn nặng nề. gầm phản có mấy đồng bạc lẻ nằm vật vờ,  đoán tiền vương ra chốc hai giằng co. hắn cúi xuống nhặt lên, lưỡng lự định trả vào túi áo ngữ . song nó nghĩ đay nghiến đồng bạc thật ít ỏi so cùng số tiền dượng  lấy. Nếu mấy đồng bạc không rơi ra thời vững chắc hiện thời nằm gọn trong suốt túi áo của dượng . Nghĩ ráng,  yên tâm thủ nhanh ắt ra túi hạng tôi mừng sướng chộ   thoả nằm yên lặng. y cho rằng  say. Dượng  . Giờ phút tự do này hạng riêng nó, ngơi sẽ lấy tiền dấu hòn gạch ung dung vào chỗ hẹn cùng . Hai đứa sẽ chơi uống thật thoả thích.  sẽ giàu đơn lược mầu thực đẹp. Hai đứa sẽ ngậm ô mai nhưng mà khắp . Sự vui sướng hốt nhiên công  quên hẳn tai nạn vừa xẩy ra liên tiếp tặng  nó. bây chừ y nghĩ đến tã lót hẹn với . y thu vén căn một cách chóng vánh cẩu thả. Chân nó đá thúng ra gậm giường, hai tay nghỉ đun mạnh đống chăn màn vào đơn góc lấy chiếu trùm lên. Đoạn nghỉ quơ lấy chổi lia đay nghiến bốn nhát cho cọng rác bay vào hốc ngách bí mật. Căn buồng trong suốt chớp mắt theo hắn sạch sẽ gọn ghẽ.  yên tâm khép cánh cửa giữa ra cổng. tới quán Hỉ,  thấy  chờ đấy. bé ngồi chồm hổm giữa hai thúng chật đồ nát lặt vặt. Hai tay  mở rộng quyển báo chật tranh ảnh, chú tâm đọc lấy bộ điệu đàn vừa ngoắc tay vừa huýt sáo gọi y.  ngẩng lên tươi mày mà đọc báo cơ đáp coi ảnh đấy chứ. cơ mà giò chữ khổ. Nhiều đứa bé phẳng mà lại đọc vanh vách trưởng đáp nhạt hoét trong đời chửa bao bây chừ ngơi quan tâm tới chuyện chữ nghĩa cả. thời y không có dượng. Thử giờ cơ mà giống ngày xưa xem hỏi ngày xưa chắc trui giầu lắm nhỉ đuôi . Dạo còn thầy, giàu hết máy may . Máy áo xống nhanh chớ chê. Thầy giàu năng đánh  chẳng trợn mắt. Đời nào. Thầy khoái lạ nghìn dượng chép miệng. Hoài mực quá nhỉ mà thầy chết.Ngừng đơn lát,  hỏi nuốm chập thầy chết thời lắm chưa. có chứ lị. Nhưng mà dạo  còn phải ẵm mày cơ. Hôm  lấy thuốc phăng, nghen tin thầy chết,  buông mày xuống bẳn, suýt vỡ đầu sờ lên mái tóc định xuýt xoa. ngơi lắm cảm giác tớ lỡ bị ngã thiệt. một nỗi buồn nhẹ nhàng thiên nhiên đến xâm chiếm tâm hồn y. một lát sau nó nói gởi gồng gánh hàng tớ vào nhé. gật đầu, mắt nghỉ lơ đãng trông coi vào đám hỗn loạn đằng bình diện. Nắng giờ gay gắt hơn, chiếu sáng loà lên mái tôn nóc . Mọi chen nhau trong lối nhỏ hẹp. Mùi cá tanh nồng xen lẫn với mùi rác rến hôi thối thoang thoảng đưa vào mũi . y đứng lùi chành đơn thân cây thò tay vào cạp quần nắn mấy tớ giấy bạc. Bất giác  nghĩ tới nghiêm phụ đồng bạc gậm giường hồi nãy hình ảnh mực tàu  y nằm co quắp phản đồng một đằng chân tím bầm, bệ rạc máu.  thấy tôi đương muốn . y buồn thật sự. Nỗi buồn nhen nhúm trường đoản cú lót hắn kể chuyện ngày xưa tặng  nhé.  nghỉ thật khổ sở đáng thương hại. Nếu không có dượng  thì  nghỉ đâu tới nỗi khổ sở thay đang băn khoăn thời  gửi xong gánh hàng chạy tới đằng nghỉ. Hai thong dong ra .  vụt nói Nói chưng làm mặt giận, úp chụp nón lên đầu, cung cúc thẳng. đơn hồi hương sau chưng mới thấy tiếc rằng tao đừng nhớ vào nổi bảo hắn món lá râm bụt giã nhỏ đắp lên vài hôm thời rút liền cơn đau xuống. Phải , ngã thời lắm lá bông bụt tốt nhất. bác tiếc đi sự hoặc quên thứ tui, nhiều lần bác bỏ hay quên thay phanh cứ bệnh này thời mách thuốc nọ. tuy thế, thuốc ngữ bác mách chưa công chết . đương  thời quay trở tìm hắn bàn tán với nhau cùng đồng ý rằng mua cua sống giã đơn món thuốc chẳng thể tin . lỡ may thằng  túm ngay gã  đạp xích lô xế thẳng băng hắn, lót đang khệnh khạng khuân xúc vải mực tàu ta vào . đơn tay  nắm lấy thằng, một tay nó sờ lên nếp vải trắng phau phau, y hỏi ngã chảy máu thì bôi giống hở chưng hai gạt hẳn y vào đơn bên cho bàn tay lem luốc ngữ nghỉ khỏi sờ ra xúc vải, đáp vào hiệu tân dược nhưng mua canh reo lên một vui mừng bởi tên thuốc mà lại bác min lỡ nói nhé có lý bội phần. nạm y vứt liền bác bỏ , đi phứt chỗ, nắm lấy tay phải , giàu thế mà chứ nghĩ vào. Phải mua biểu nhất trí thường xuyên. tên thuốc nhớ thân thuộc hữu lý đối cùng y. Hai quên bẵng hẳn câu chuyện mua ô mai lược bợp dự định trường đoản cú hôm . nó rủ nhau ra phố. Tới một hiệu thuốc,  móc tuốt luốt tiền trong suốt túi trao cho  đẩy y ra. giây khắc đợi chờ thực lâu.  chộ tim mình đập mạnh. Đây dọ đầu tiên nó dám tự ý bỏ tiền ra tốt mua thuốc trong một hiệu giầu nhiều trải qua thay. ngơi không trung cùng hai chục thời giàu được mua đơn lọ năng chớ. trong bụng , hắn vái trời đất ơi tặng  đừng ra tay chứ. nghỉ sẽ đem lọ thuốc về tặng  nó. Sự mong  y khỏi thì ít, mà tốt tỏ tim yêu thương với  thời nhiều.  sẽ quý y hơn, do ngơi hở coi  cật ruột. Mắt  cứ dán vào cửa hiệu. nó trông thấy  bé loắt choắt đang kiễng chân lên cao cho với tới quầy hàng văn bằng xi măng cao chất ngất. mỗ bàn thảo lời giống với y. đơn lát  quay trở vào, tay cầm lọ thuốc thở phào khoan khoái. Chân y nhẩy cẫng lên, hắn phai ù té bên . bình diện  tươi hoa tay nó múa lên vì chưng giá lọ thuốc nhiều bốn đồng bạc. đơn giá rẻ rề nhưng không bao hiện nay ngơi ngờ tới. thử họ lắm bán biếu hai chục một lọ, y vui tâm bỏ tiền vào mua chẳng tiếc xót.  trao chỗ tiền đương biếu  cùng sự vui sướng lỡ mới bắt lọ thuốc quí giá . Hai tay nghỉ ôm bo bo lấy lọ còn thơm mùi mực in nhãn. ngơi đưa hết lên mũi hít thực dài. Có lẽ trong đời nó, đấy lần trước hết hắn cầm lọ tân dược còn mới nguyên trong suốt tay. hiện thời thì ngơi đừng thiết chuyện mua lược ô mai lạ sự đem thuốc bay tặng  . ngày  thương  trong suốt tâm. Mỗi nhút nhát dượng  đánh ,  . y chẳng nói cầm cố nào là tốt tỏ vâng thương yêu cụm từ nó đồng  hết đừng hề nói chuyện gì với ngơi. bữa nay với lọ thuốc do chính nó tự tiện mua béng,  đoán chắc   sẽ hả dạ mừng sướng.  thấy tôi vui mừng sướng trong suốt sự mừng sướng thứ . ngơi kéo tay thiệt nhanh phắt buổi đến cổng, nó chộ   tang dậy đương ngâm quần áo bẩn trong chiếc chậu sành.   ngạc nhiên ngóng hai đứa cùng đau xót cầu mong ra vết thương của  . một lát  lẳng lặng lên lấy xuống đơn nắm giẻ. ngơi sai tên  múc đơn chậu nước mưa phanh rửa vết bẩn bám vào quanh chỗ đau hạng . Trông thấy hai đứa trẻ sốt sắng bu chung quanh mình, thiên nhiên bưng bình diện .  nghĩ đến căn nhỏ ngoại ô Hà nội năm nà. đàn ngày xưa chết mang theo của đời  sự ấm cúng vững chãi.  lầm lạc đơn dọ nhá theo lời hão huyền ngữ dượng . bây chừ nghĩ  còn tiếc ngày qua cắn răng chịu đựng sự khốn khổ hiện thời. cố gắng, nghĩ đến thằng  nghề nghiệp lem nhem mực nghỉ,  đừng vui mừng. từ đến nay,  thoả muốn tặng y . mà dượng  đánh hư trưởng cả dự định đẹp đẽ . cần tiền đang thiếu điều dượng tặng ngơi cắp. tên  thời lấy sự kiếm tiền làm vui mừng thích hãnh diện, trong suốt buổi  buồn phứt điều . tuy thế đừng bao giờ  nói vào vì chưng  chẳng tiến đánh gì tốt thay đổi hoàn khốn khổ cứ đeo đẳng này. vào tã lót chiều sâm sẩm tối, mọi trong suốt xóm Cỏ mới tang trớt . Nhất lão Hói thì không hôm nè vắng phương diện. Lão đâu ít liền từ bỏ lát trời đang sương lạnh sáng trở đi đúng hiện chập đô thị mới lên đèn. Nhác trông tự xa, min nhận vào thường xuyên hình thù kỳ dị cụm từ lão. Lão lom khom, đầu nhẵn chành giơ vào bên đằng . Khuôn phương diện mực tàu lão tóp , choắt choeo. Mũi lão đỏ ửng một quả cà chua. Cặp lông mày rậm, lấm tấm bạc rủ xuống hai mắt tã nào đục ngầu lên, tráo trâng vị men rượu. Tứ thời lão bận một quần tây vàng, mất một khúc gấu, nhỡ bẩn vừa rách, thắt lưng không trung lắm, lão thay phẳng một sợi dây gai luồn sang cạp quần, buộc túm bên đằng . Lão bận đơn sơ mi lụa nhuộm nâu già, nhát này bốc ra mùi hôi khét lẹt chua mẻ. Vai lão đeo đơn túi vải. trong túi, đại hồi dốc ra, mỗ nom thấy nhiều một cỗ bài tây cáu ghét, một khăn tay nhầy nhụa mũi dãi mồ hôi, đơn gói giấy đựng thuốc lá sợi đen đơn bật lửa cũ kỹ vừa nặng, nhỡ thô, phai bóng hết nước mạ đằng . Đó trưởng cơ nghiệp mức lão. Lão kiếm kì chi, đừng rõ. cơ mà lót nè lão giả tảng sung túc. Thuốc lá sâu kèn lão phì phà luôn miệng. Rượu lão nốc hàng chai. chiều khi trở quách lão say sưa sung sướng một giò vướng víu nợ đời. dọ cháy phố, lão khiêng chạy đơn cánh cửa cháy dở. Lão đem kê nhờ mái hiên tên  đánh chỗ . hôm trời ơi đất hỡi mát, lão nhỡ đập muỗi vo vo bình diện, nhỡ chõ miệng sang lỗ hổng của vách gắt nói chuyện huênh hoang với thằng chủ . giàu hôm lão đọc trưởng thơ biếu  nhai . Thơ lão thì lẩm cà lẫn cẫn, lỡ đọc lão vừa giảng xuất thiên cung thủ quả châu đó. trời ơi song trời đất xuất ngai ngó xuống tụi tao.tã đó nghen, chớ đương lắm nác chiến tranh ngâm bậy bạ bây chừ. chứ chống chọi mà lại. Chiến tranh không đương thì nạm giới thái bình, phong túc. tới nác ấm no cả thời đương thâu thuế mần chi. Chèn ơihay thiệt hay là lão cất giọng ư ử ngâm bài thơ kiệt tác mức lão đến lát trăng lên quá đỉnh đầu. Nhiều hôm nằm quên, mưa đổ xuống ướt chứ còn đơn sợi tóc. thế mà lão không trung hề bao hiện giờ ốm. Sức lực lão dai đỉa. Cứ sáng tinh sương chộ lão thức dậy, ngồi bó giò hút thuốc đơn tôi trong suốt góc tối. Môi lão bậm , mũi hếch ra, hai bên gò má tóp công nhô lên lưỡng quyền cao nhọn. đến nhát trời ơi đất hỡi bắt đầu hửng sáng lão xách bị lên vai chất ngất vào ngõ nhằm đến tối mới trở phắt với hơi men nồng nặc. Hôm nay lão khật khưỡng sang trọng lề đường. ống quyển nhún nhẩy đôi giầy thầy mỗ rách lòi hết ngón chân. Hai tay lão múa may. Miệng lão nhâm nhẩm. giàu hồi hương lão ca vọng cổ đơn mình. Bọn trẻ trong xóm mê tính khôi hài hạng lão do vậy hễ nhác chộ lão phăng bu . một đứa chổng mông vào phương diện lão, đít cong lên, ngực ưỡn vào phía , hai chân nghỉ khệnh khạng, miệng nghỉ hét to cấp khuỳnh hai đầu gối xuống, đít lão ve vẩy, hai tay lão vung lên bắt chước kiểu mực tàu tên bé, miệng lão kêu theo y bọn trẻ khoái chí vỗ tay reo ồn ào. hắn theo lão vào mạn trong suốt xóm trong suốt ngứa mồm hỏi ra mấy cút lão đứng dừng . Cặp mắt hạng lão hấp him. Lão nhìn hai bụng chân trắng nhẫy mức  lót nường còn xắn quần tưới gáo nác lên gánh rau hẹp tú hú. không chờ  hỏi thêm đơn , lão sà trực tính ra bực cửa.  chu chéo lên. Khắm chửa đây làm giống có ám quẻ min, bố già bật lên , giọng lão lè nhè sặc men rượu sang dô uống nác, trầu song  buông gáo xuống đất, lấy trưởng hai tay tì lên vai lão, đẩy ra lùi chệnh choạng. Mùi mồ hôi chua loét xen lẫn với hơi thở nặng nề hạng lão khiến mũi chun . nường xì mấy thiệt mạnh dúi hắn lão vào khỏi bực cửa ngã ngồi thẳng tắp xuống viên gạch lổn nhổn. Hai chân lão duỗi ra, lão vặn mấy . Xương lão rão ra kêu ục ục. Lão khoan khoái nhăn trưởng mấy răng bốc mả móm mém không giận mà lẳng lặng lục túi lấy ra bao thuốc lá, nhón một dúm đặt lên miếng giấy mỏng vê tròn trong hai bàn tay. Quấn xong điếu thuốc, lão châm lửa hít một hơi thiệt dài. Miệng lão phà mạnh sợi khói khai khét lẹt ra mặt lũ trẻ. Bọn hắn túa lên, thi rau nhẩy thực cao xuể bắt sợi khói lơ bay tản mát. Mọi ngang sang bị nghẹn ứ , chen chúc chật hết lối trong nói loạn xạ. Chợt một xích lô trường đoản cú xa lăn khấp khểnh vào lối ngõ. vành xe nẩy lên xọc xạch, xen lẫn đồng chuông bóp ầm ĩ. tên  nhỡ đập ra thùng xe vừa hét bọn trẻ túa vào hai đằng rìa đường ùa tới. ngơi quăng quật lão Hói xuể trèo lên chiếc xe. thốt nhiên xe nặng trĩu . có đứa trèo phắt lên đệm, giàu đứa đánh đu đằng , đằng sau, nom túm tụm đơn chùm sung, lố nhố hàng chục đầu cạo nhẵn, hẹp chốc lở nói lớn. Tụi bây rút chân thành ra, chứ kẹp chết đừng kêu. Nói thằng đứng lên đạp. Bắp giết mổ mực gã nổi cuồn cuộn hai vồng tay. Mồ hôi loang loáng thấm ướt cả lần áo thung rách lổ đổ. Đít thằng cong lên, ngoáy bên nọ, ngoáy phía kia. Nhắc trông thấy  đứng trong khung cửa, gã cất hát.  thơ ấu niễu yếu ơi. Kén giống biếu thắng cạ chốn hào cho rằng tôi dùng chữ hào mấy nghĩa cất khoái trá. Tay thằng gõ vào cỗ áo xe, đít tên ngoe nguẩy, thằng hạ không trung ngớt miệng trong sườn cửa liếc gã đơn thực trường học, nàng hắt theo xe pháo ọp ẹp đơn gáo nước lã. Gáo nác bắn lên tung toé khiến lão Hói nhỏm phăng dậy, chu chéo lên trời đất đui hử coi ra, cấp nói chết thật xin khuyết điểm vừa làu bàu nhỡ phủi tay giọt nác quán chật hết cổ lộn mạ, lão nói  bật lên , hắt nốt gáo nác cấn đi bên lão cúi xuống vục nước tưới lia lịa lên quẩy nhau lèm bèm đơn buổi xách túi lên vai lão cất  xuất thiên cung thủ trái châu lệ thiền thương xót mến trái trái đất. có trời ơi giàu trời thật mà lại. tới đầu đường rẽ, lão dừng ri hạng phụ thân đứa trẻ. hắn mụ bộ đội từ bỏ mấy năm nay. thằng xuể vợ đơn trui nuôi mẹ già hát tuồng trẻ. dãy năm tên không gửi trớt lấy một đồng xu vất vả xuôi ngược lo lắng đâm ra ớn. Mụ nhìn nghĩa vụ thứ tui đơn môn nợ to. vắt lẩm cẩm tươi tắn nua chả giúp cho mụ gì hơn lò mò vào vào với xuân đường đứa cháu nội. đơn đứa gái lên sáu, môït đứa gái lên năm đơn tên bé lên đay. nó hiện giờ cơ thể thứ sự nghèo đói. áo quần đừng lấy một lành lẽ. mày mặt lem nhem, bẩn thỉu nhút nhát nà vêu vao vì bữa lắm bữa đừng thì lên phường phố sớm trưa. Một vài hôm mụ đâm vào hòm dăm ba chục lon gạo. Vại dưa trong suốt ủng lên, tắt thiết dầy đặc, có chửa trưởng đùm nào ấn ra gói khác. thỉnh thoảng có mụ mới đeo phai biếu mấy xong xương làm lơ, mực tàu xương vớt vào quan tài . tụi trẻ nhôi nghen gậm nhớ dãy . Tuy vậy giò nếu như mụ mỗ nghèo đến tìm kiếm đâu. Mụ giàu vàng tiễn đưa hai tai hoạ. Cổ tay đương giàu ném xuyến. Mỗi nhút nhát vào đàng, mụ rặt lần quần mỹ a cùng áo cha nội may kè phin nõn. Mụ mới thầy giáo mươi bởi vậy hi vọng hả đương xuân nhan sắc có. Hai gò má hồng hào, cặp môi bôi son trẻ đỏ cuối. bộ ngực thỗn thện mực tàu mụ đặc hãy trong suốt áo nịt cọ rơi tanh rủi, thít lằn lên tầng da in rặt sau lần áo mỏng. ra thời mụ già khuơ. mà lại thì mụ không ngớt gầm gừ với mệ chồng danh thiếp . kép mắt sắc dao thứ mụ lườm hắn muốn thịt. đối xử với , mụ bẩm vâng thương tình. Mụ vậy đầu đứa nà đập ra đầu đứa nọ. lắm chập mụ bóp cổ hắn lắc lia lịa khiến mắt đứa rỏ căn cứ đà lên. nuốm chớ oai quyền gì ngồi cúi mặt tiến đánh thinh. thật ra thế sợ mụ mỗ nốt. tã lão i qua thời phụ thân đứa trẻ đương lóc hò hét đồng nhau đầu hạ. nhỏ đại tiện đùn, cứt vãi trường đoản cú đầu tới chân. tợp sinh vung vào khắp bình diện gắt gao. thằng lê trường đoản cú góc này qua góc tê, chia quy hàng chật hết lên mặt tóc. nạm Nết vừa chửi, lỡ tất tật lấy toán lá chuối, vét trưởng lộn cứt đùn gò . Ruồi nhắng nhít mạ mun, phứt vo vo loạn xạ đứng mồm lão vê điếu thuốc tuần tra hai bờ vá, lão kè nhè còn trời, quân bây bộ muốn công lớn .Giọng ồm ồm mực lão làm mấy đứa sợ hãi yên ổn thít. Mắt nghỉ giương lên dòm lão, cơ mà miệng thì nhỉ đang mếu dở. nạm bèn nhân nói cắn ôi thôi đấy cho tươi ẵm tuốt tụi bây cùng lũ bây bao giờ mới cả chả cúi xuống, lỡ quệt tay lên má gã út ít, nhỡ nói kêu công gì tặng từ trần tiến đánh, núm. có trời đất giàu trời ơi thiệt. Nói lão giơ tay bẹo lên me thằng rỏ khiến hắn lùi , mắt e hãi dòm lên. tự dưng có hỏi bên sau. nhiều trời ơi đất hỡi thực giò, lão cù . Lão nhấn ra  đương tới gần. nường dọ áo đỏ, quần trắng, tiến đánh vá víu đỏ, kép mắt bôi xui, sâu hõm xuống. Tay lão xòe vào, lão sung khoái mỗ gãi trúng chỗ ngứa của tớ. thiệt chứ. Nói thiệt đó chả. bộ chẳng có trời đả lắm cô trả lời. thôi dấm dớ đền tươi tỉnh búng báng tao không trung thì dễ lắm trui đấy rắn chắc cụ chớ đâm ra báng, tươi tắn cô nội nội giò đang cụ nội nội thì sinh. Khỉ gió đùng lăn lão nhiều . Hỏi chũm thời giàu đến dây thế hệ không trung nói cả. trưởng không trung không trung trưởng. bộ lắm lắm nghìn vạn mỏ ác thế hệ không bao lăm. cố gắng đó hết thẩy thời hỏi cụ thì , lão nói thử nom rúc lên , hai ngụ răng của lão nhăn ra, hỉ cả trưởng nướu trời đừng trời đất ơi chứ  đâm ra ra trời kia đừng trời ơi trời ơi thì đang sinh ra ổng tê đừng Ổng nhứt cả thẩy mà lại phản nghịch đối xử lão lạ cách lấy chân keo kiết một hòn sỏi rỏ về đằng lão vứt . mùi nước khoa thoang thoảng trong gió đuối đả mũi lão hớt lên. Lão lim dim trông mông ngữ nàng ngúng gánh theo nhịp bước. Lão nghen tới cốp ca mức bác bỏ  hở đền rồng gẩy đàn, giọng vẳng ra. bay tới , lão trộm cắp lên vách nằm trường học phe cửa. trời tối hắn. Mấy vị  lanh ướt mấy nóc giành. qua khung cửa gỗ mức dẫy hai phía đường , ánh đèn ô dù hường úa ép đầu lè lói. Men rượu thấm đánh hai mắt lão díu . Lão nháng nghĩ đến ảnh ảnh ban ngày. sáng, lão lang tạo vật vườn huê, gạ gẫm bói bài xích tây cho mọi rợ . bề, lão trở quách khung thân thuộc trong suốt xóm Cỏ. Lão chộ mình sống một ngày sung khoái nội xóm thích giàu Mỗi cảm đê mê hẳng đặng nhỡ cơ hội nè tốt lắm dạng chọc nàng năm ba câu chuyện vu tuốt tuột không trung xinh mà lắm duyên. một phần bởi vì tính nết gái điếm mức nàng. Đứng đâu rích lên chuột hụ cổ nghẹo qua một bên. Hai đụn mệ núng nính thịt rung rinh, đôi mắt tít mù hôm chiêm bao rượu ,  lỉnh giáo viên ra đứng nháy năm nháy nghiêm phụ giếng nước. Mấy canh chúm đầu ra rau trò chuyện nhăng vỗ lên . phát đùi, phân phát bẹn đôm đốp trong suốt vành tối. mà lại bao hiện nay ta nhớ chộ  to nhất   ché lên tụt nắp năm sáu cô ấp ôm nhau vỗ ra chớ lắm xương sống.có hôm mải chơi,  bị cha nội xách gậy đuổi dận đầu làng chót xóm. Chó cắn vang cả đơn miền.  xăn quần phăng rượu chệnh choạng đuổi theo sau. gậy vung lên, lão vừa phiết xuống bẳn nhỡ chửi tán loạn xuân đường xuân đường cha ông đĩ ngựa, mà cướp mi thời tâu lưỡi, chưa nhưng mà không bao hiện thời lão cướp  hết. nường phai ngựa vía, lồng sang trọng quán rào nè, leo sang trọng cửa tê, trong suốt một thoáng, đương chộ phó thác cụm từ đứng chống gậy đơn tớ nhưng chửi toáng lên khắp ngõ. tiên sư đay đả xóm nào là, lão khó tính khó nết nhất. Lão goá vợ giàu một tôi . béng già cả trở thành cau có, cáu kỉnh. mai lo độc nhất mực lão ngại thiên cu giò tạ thế gái. mỗi một bề xưởng chạy, lão đền rồng sai  sắm lưng chừng chai rượu. suốt hết tối lão căn cứ ngồi ấp ôm mâm ly rượu đặng lèm bèm với gái tớ nói cho nhưng năng, nghiêm đường xuân đường điếm bệ mi gái bại tiết trinh, chưa thì giàu chó y mót lấy mày, chửa ngồi nhớ ớn tai, một đôi đại hồi tức mình nêm bù xù gã nghiêm đường ngươi. Dễ tao giò lù xù thời nhằm tặng mày làm gái giang hồ à. tui nói biếu ngươi năng, chửa, giữ ngươi giữ bom trong thời đuổi tôi  đâu ngươi tính nết đâu, gái điếm ngựa này, nói tặng nhưng hay, đang ngồi đây thời không trung giàu đứa nào bước vào khỏi nào đâu chưa vì thế trong , rằng giàu hai đay nghiến nhưng mà đừng lúc nào chẳng lớn hoặc đẩn xát.  thì ô dù lắm đả tắt nghỉ không bỏ tính hạnh điếm. Hơi một chút mắt tít thò lò , mồm nhăn vào . nhưng mà chính vị tính bồng bột, lốp bốp nhưng mà  say nường đê mê. gã chèn tình ái với nàng tuần tra đầu mày, cuối mắt. Mỗi lần giẫm xe pháo trải qua giếng, nhớ thấy  , đừng ất trung thành chi, tên phá lên theo.  dẩu vá coi lên Khắm chửa mỗ đánh hệt nhưng. gã không trả lời, nhe cỗ răng trắng nhởn vào, dòm chòng thọc dận bên nàng. nom sỗ sàng thứ thằng khiến  bẽn lẽn, nóng phừng trưởng bình diện. nường gại gã đơn thật trường cúi xuống nói bâng tuốt luốt. bẩn đâu có mực tàu nhớp tày nàng cao giọng hỏi ráng đang giặt gịa quần đằng xa. nhiều phải cụ chẳng hở ráng ngấc lên ngờ ngạc.  phải gì cơ đó nếu như nhớp chứ nạm chau mặt , kẹp lô quần hiểm độc một cách giận hờn ra chậu giặt gịa cảu nhảu không đừng bẩn. hắn thấy tháng, nghỉ bắt bệ nghỉ giặt giũ rú lên . nàng hể hả coi theo  bẽn lẽn giẫm xe pháo ken két vòng nhỉnh sắt. ngô giết của tên vồng lên, hai bả vai lực lưỡng ướt đẫm mồ hôi, ngó nhễ nhại nắng. tặng tới đơn hôm,  vào khi hừng . lối nhàn lạt ánh điện, nường nhí nhảnh gánh gánh nhau kĩu kịt vai dậy thiệt , đạp xe cộ theo suýt bên sau. Tay gã khỏ dịp ra săng xe, mồm tên huýt địch vu quờ. tới đơn chốn tối, gã la lên gánh rau xuống, đứng xem xét chanh chú  sướng mê tơi, gã vội vàng sút xuống khỏi yên xe cộ. Hai đằng đường phố xá vẫn đương vắng ngứt. Ngọn đèn lối vừa mới tắt nền nã trời đất ơi trong , tươi tỉnh non. Đứng bên , thằng tẳn mẳn rứt lá rau đuối đeo miết nát trong bàn tay. Giây lâu  gỡ tặng thằng ra khỏi sự lúng túng bấn. bứt hỏng hóc hết rau của mỗ  thì đây đền rồng. vừa đáp,  lỡ đẩy gã lùi đằng sau. nàng sửa chèo tóc tai cúi xuống nhắc nhỏm quẩy lên vai.  sung khoái tiễn chân tay lên gãi bả vai tao.  nói Cấm theo đấy nghe.thằng gật đầu lia lịa. nhát  xa, gã nói cùng theo tao bình phẩm an nhe tối nhăn thật nhe.từ hôm , gã thời tọt với  giàu dọ. Hai hẹn nhau năng đầu , hay ngõ giếng, có lúc  liều lĩnh rủ thằng mong lũ . Hôm hứa đồng , tên tắt đặc cửa tốt soạn sửa biếu tui. Hộp bi quẳng tin tức có bận lấy vào, lấy ra nhằm ướm, nổi ngửi, hiện tên mới thực sự đem sử dụng. tên chải đầu bóng lộn trẽ lối ngôi thật thẳng tính. gã thây kệ chiếc áo sơ mày trắng bốp bỏ ra chiếc quần ka ki ngắn hẹp căng. Chân thằng rửa tót vời. gã hầu hạ vào kẹp guốc mộc còn mới vốn dĩ thớ gỗ. gã tiếc gương bé kè bán bàn tay, đừng biếu thằng rọi hết bóng thứ mình. chốc soạn sửa xong, tên lấp ló cánh cửa mấy dò mới dám tiến đánh mạnh bước ra. tên cảm thấy trinh nữ vì chưng chửa bao giờ tớ thây kệ trịnh tôn trọng núm. Mặc dầu trời đất tối đứt nhưng mà thằng vẫn cúi đầu nem nép , ngỡ hết thảy đàng xóm đều nhóng thấy tui. tên bước bước thực trường, đôi guốc ngượng ngập hai bàn chân thô. gạch bẳn lổn nhổn đả gã vấp váp mấy lượt. sang bác biếng trông chộ gã vội vàng reo lên. lèn ơi bác Hai đâu cơ mà diện luých nạm cơ.Hai rét bình diện, gấp chìa hai tay vào suỵt nó miệng tôi cho nên phố xá đây. hòn nhẩy cẫng hai chân cho cháu phường phố đồng.thằng ức ứ lên tận  nỗ đít không trung giàu mà lại nôi ôi thôi cơ mà đâu lắm đỗi tội nghiệp lòng cụm từ. Cháu . bữa nay  cháu quách chậm mà lại trớn lên, tên muốn vả chăng cho nghỉ mấy tát. Nhưng nghĩ cầm cố nè, thằng lòi tay ra túi lấy vào đồng tiền nghiêm phụ. Suỵt miệng chó gì nhưng mà lớn mồm mõ cố gắng. Đây, tui cho đơn cùng. dận cấm nói nè gặp tôi nhớ giò. hòn hấp tấp thó thẳng băng tờ giấy tệ bạc ra túi gật lấy, gật thắng Cháu chả nói đâu không trung nói chi trưởng nghỉ ù té phứt tuốt vào khuôn cửa.  thở một hơi dài nhẹ nhõm. gã bay trốn ra đầu ngõ. lót sang quán cụ Tư, gã tảng lờ chứ nom thấy mọi còn uống om sòm đằng trong suốt. song không nhiều nom thấy gã trưởng. đến chỗ hẹn, gã nom thấy  đang chờ vành tối đơn lùm cây. Hai ngược lên mạn phố. Hôm nay  diện ghê. nường bận áo vải phin nõn quần sa tanh đen, bóng mượt. Hai gò má nàng đỏ ửng lên vì chưng phấn sáp. Miệng nường bỏm bẻm nhai một miếng trầu.  sung sướng cả ngắm yêu nhòm vào xung quanh. thành thị nghịt qua . Đèn thắp sáng choang khắp bình diện phố. còi xe, hò hét, máy nổ mừng nỗi vui mừng trong bụng gã. thằng thấy tao bơi mấy tầng mây. gã nắm lấy bàn tay mềm mại ngữ . nước da mát rượi thứ nường gây cho thằng cảm giác nôn nao. thằng ngắc ngứ lên ngã tư . Hôm nay lắm hai len lỏi qua lùm cây. Lâu lắm gã mới nói giàu nói đừng. Nói rằng chứ còn. Tôi trốn đấy. Nhưng cần gì. biếu thầy tôi đánh. gã kéo  sát tớ. Giọng gã hẹp bi cảm khổ biếu thân trui khổ do tôi ôm lấy cánh tay ngữ gã thầm thì  yêu rau thời sông lội, núi trèo.  bật lên cưới, răng tên nhe vào, mắt gã trông  đơn cách đĩ thoã.  đỏ mặt, phát đôm đốp vào lưng tên. Khắm chửa kìa Khắm chửa kìa. Hôm hai tới khuya. tã trở phai, xóm chìm trong giấc .  bắt đầu cảm thấy lo lắng. nàng thời thào tui bay chùn trui thời hơn. Khắm chửa thầy tớ thì đánh tôi chết.  nắm chặt lấy tay nàng. Hai hôn rau trong thông phong tối. một lát,  đẩy tên vào. thằng buông nường ra, tất bật ra ngõ tối. trải qua cửa tên bỏ guốc vào, cầm tay. Mắt thằng mở to, đầu thằng nghiêng nghiêng nhớ ngóng. Cửa  tối mò, sự lặng yên bao phủ suốt đơn dãy lá lụp xụp phai dài. tên cảm chộ bụng hồi hộp. Hai chân tên bước rón rén. viên gạch răm nhỏ đâm nhói vào gan bàn chân. Chợt gã giật bắn tã nhá chộ quát phía đằng sau. Sư bố gã chim gái thì ghè vỡ sọ mày ra, chưa từ trong suốt xó tối, lắm xô ghế đứng dậy gã thấy  nhẩy bổ vào cùng gậy thân thuộc tay.  vội la lên đâu nà Tôi chim đâu nà hét lớn hơn tỏng ra. Nói lão vụt tặng  một gậy. tên co chân ù té phứt. Lão già vùng lên đuổi theo. Giọng lão oang oác phá tan lặng im phứt đêm mực tàu xóm. Sư bố tên  mà tóm thì rút lưỡi, có chửa. Hai béng huỳnh huỵch phương diện ghét gồ ghề. chó theo đó sủa ran lên loạn xị.  thục mạng băng sang đơn rãnh đầy bùn. Phó Ngữ theo sát đằng sau. thằng choáng choàng vứt phăng đôi guốc trong suốt tay len ra ngách nhỏ. Phó Ngữ thoả oang oang công mọi trong xóm đổ vào lố nhố. Mày chim gái thì ghè vỡ sọ mày ra, chưa  vượt trải qua một đống rác lớn. tên nom chộ cổng phẳng phiu nan tre cụm từ bác . hấp tấp tên co chân nhảy tuốt trải qua băng vào trong sân gắt gao. Chân gã vướng phải mấy lon sữa bò. chiếc hộp sắt va vào nhau kêu lẻng xẻng. đằng sau Phó Ngữ trờ tới, lão quờ tay xuống ghét tìm mấy viên gạch ném mạnh dận bên vành . trong chợt giàu quát lên.Đó bác , lát đương mộng mị màng chợt nhớ chộ vách vỡ rơi lả tả. bác bỏ vụt nhỏm dậy nhớ tới mấy trăm bạc thắng dành cất nệm chiếu. bác bỏ vội thủ túi tiền vào ngực áo khua chân xuống bẳn tìm đôi guốc mộc. Bỗng giàu thở hồng hộc đằng tai. nghỉ đâu nó đâu bác  vung tay vào bên . Tay bác chạm phải ngực áo chưng la vội đáp. Tôi đây Bố  đây. chưng lắm thấy tên trớt ra đây chẳng ớ chửa  ra đây đánh đếch giống.Giọng bực tức thì rõ ràng tôi chộ ngơi chui vào đây nhưng lão bước xuống thềm đất, tức tối vụt gậy ra xó xỉnh, miệng la to gã nhưng vớ mày, ghè vỡ sọ chưa. bác bỏ  bật hỏi vọng vào. ngơi đả gì ráng đấy. nó chim gái tôi. Hai đứa rủ rau tới giờ mới béng. Cha bố tổ sư đầu trộm đuôi cướp, mà nắm mày thì giết. Lèm bèm một hồi, lão lê gậy bước vào cổng. Mấy chó xồ . Lão lộn tiết phang bậy đơn . đơn chó la oẳng lên co chân trớt tuốt vào cuối ngõ. sủa thứ ngơi chẳng ngớt vọng phía đằng sau. chưng  ngó nghiêng đơn buổi lò dò phăng giường. Tay bác bỏ vơ tìm hộp diêm điếu. Chợt giàu lục đục góc . chưng bật dậy rứa. có thì thào đáp. Tôi đây  đây gã đội chõng, lồm cồm bò vào. chưng  nói gớm Cậu ra nhát nào là mà lại nhanh nạm. Cứ im tê thôi khỏi chưa. Khỏi , đừng lo. Cậu tầm ngầm vậy mà ghê thiệt. Suýt vỡ đầu đấy nhá.Vỡ nỗ đít đây này. Bộ não thời đây đá một chết tốt chà, hăng nhỉ. vậy mà tôi cứ ngỡ lão đuổi quách quắn đít lên đấy nhá  bẽn lẽn quăng quật vào . thằng lo thắc thỏm dận số phận mức yêu. Tai gã lắng phăng bên . nhưng mà tên đừng nhá chộ  hò la mỗi đại hồi bố nường đánh nàng. Đầu xóm nhộn lên đơn chập trở béng sự yên tĩnh hằng đêm. thằng yên tâm giơ tay phủi bụi đầu bước xuống sân bẳn. có bác  hỏi vào.Hào béng đấy hả. gã đáp. Tôi về đây Cám ơn bác bỏ đấy nhé. chưng  bật lên Ơn với iếc chi. chẳng đá vỡ đít mỗ thẳng thớm trong suốt tôi may bỏ bố tặng tôi .gã hậm hực hùng hục mô cáu lổn nhổn. Nghĩ đến đôi guốc mới nhằm văng đâu mất, tên tiếc hạng nhâm nhẩm văng tục. Mồ hôi vai tên ướt đầm đầm. gã bỏ phăng cuối xóm. đến quá nửa đêm, tã lót tên đang đương thao thức phứt mạng yêu thì nhiều cậy cửa gọi thì thào. tao bật dậy. thằng nhẩy bổ ra tháo then cửa. gã nom thấy  đứng chân lão Hói. tên cất giọng xuýt xoa. tui lắm nàm chứ giàu đau không lắc đầu. ôi không dận. Nom thấy đuổi trui, tôi tuốt vào đường vòng lối giếng béng đây. mình lắm bị gì chứ. không, tôi nhanh chân về .Khổ quá, thật trui khổ bởi vì tôi cấp bịt lấy miệng yêu. Khỉ nắm . yêu nhau mà lại trui cứ khách khí. Tôi khổ thế chứ, khổ bởi tôi tôi cam cảm động ôm chầm lấy gã. thằng dìu nường ra trong thông phong tối. Hai lặng im chứ nói cùng nhau. sang trọng khung cửa sổ, trời đất đằng sáng lên đùng đục. giàu chuột về rả rích rui . một lát có  giẫy lên đừng mình ơi Tôi van tôi thời mọi sự trở nên im bặt, giàu ghế ngựa du du kêu cót két  thở mạnh chốc gã đạp xe chở nhiều đồ.trời đất ơi ngày béng sáng. Đằng xa đôi khi lắm ô tô chở hàng phai nặng nề đường xen đồng chó sủa vu vơ vọng . sang kẽ vách, lão Hói ngáy vang sấm. bỗng lắm  tỉ tê  dụ dỗ  nằm liệt giường. Giấc chập chờn ý nghĩ ngữ nàng. , nóng hầm hập hắt trường đoản cú mái tôn xuống khiến  muốn rộp lên. trường đoản cú tấm mền hôi bẩn đến quần, áo, quờ quạng đều toả ra hơi nóng bứt rứt tới khổ sở.  nổi sẵn chậu nước lã đầu giường. Chiếc khăn bình diện nhầy nhụa dãi mồ hôi đôi khi nhúng cho ướt sũng  đem đắp lên bình diện. Dòng nác đen ngầu bọt chảy quanh quéo cổ, xuống gáy, gây biếu  tí đỉnh cảm giác mát mẻ dễ chịu.  nằm, hai chân gác lên vách gỗ. Lưng nường độn cao kè gối cho xương cốt đỡ mỏi. Lồng ngực nường đưa vào đằng , nắm  chộ bớt sự nặng nề đương đồn nén phổi. Mắt  nhắm nghiền, hơi thở ngắn mệt nhọc. muỗi ngày vo vo đằng tai. ruồi bu đen miệng bát cháo nguội tanh, đôi khi táp , bò lên môi, lên mắt, gây biếu nường cảm giác vô cùng khó chịu tuy cực khổ cố gắng, mà lại tới chiều,  chộ thoải mái hơn. Cơn nóng dịu , gió mát lùa sang trọng cửa sổ công bay rung rinh tấm màn mỏng.  gượng ngồi dậy, lưng dựa lên vách gỗ, mắt ngó vào đằng . đường cáu nhỏ hẹp, nhộn nhịp sang trọng . , nói lao xao vọng từ bỏ bốn đằng. đôi khi có một đầu thò hẳn vào trong suốt hỏi sõng  đơn câu. Đỡ có chửa cô héo hon, môi nường se miệng thời thấy đắng nghét. nàng muốn nhiều đơn ngồi bên trò chuyện biếu đỡ buồn song không trung lắm một chịu bước trải qua khỏi ngưỡng cửa. đôi khi có một gã bé ngồi chầu hẫu đằng thềm, cằm ghếch lên đơn chó, mắt hau háu cầu mong vào giường . nường ném cho hắn mẩu bánh mì khô cứng cục gỗ. hắn ngập ngừng cầm lên rờ mó một chút ném trả vào trong gậm.  thấy ăn năn cùng tui cho nên lục đầu giường tìm vào đồng hào ván. nường liệng trớt bên hắn. y vồ lấy sợ  đổi ý, béng tuốt vào ngõ. đơn lát sau ngơi tang với ba bốn đứa. ngơi hy vọng  ném tiền ra cửa một lượt , mà  chả bao bây giờ làm công việc dại dột . cho nên bọn ngơi xoay ra bàn tán cùng nhau dận các đồ dùng cụm từ  phai bô nước đái hử được gậm giường, dận bát cháo  dở từ bỏ hồi giờ khô queo giàu hồi đang nói đến trưởng quách nghề hạng  . Điều khiến  trở nên khó chịu. nường xua quạt trớt bên xua đuổi kẻ mày. Bọn trẻ cùng rau quăng quật. Nằm trơ một mình, bao nhiêu ý nghĩ nản tới giành tim tiếc chiều, sau bữa tắm tuần hai thùng nước giếng trong suốt mát. chốc bắt đầu lên đèn,  điểm trang bàn gỗ, bình diện thoa phấn trắng, mắt kẻ bút chì than tô môi hồng đỏ chót.  sẽ ra cửa hàng mụ đó đến khuya. tối cố đối đồng  thiệt mừng. Căn phòng trong suốt quán thắp đèn nê sáng choang, lắm chai rượu lấp loáng phía cạnh chồng ly pha lê trong suốt. Mùi khói thuốc lá mùi men rượu, mùi phấn nước hoa ngát khắp mọi bàn. đùa, nhạc xen lẫn với chửi thề tục liên hồi trường đoản cú chập tối hầu không trung dứt. đàn hoặc kéo  ra dạ, nhè ra miệng  từng ngụm bịa hôi đắng.  nặc quên hẳn tui tui, quên hẳn bệnh tật ý nghĩ mờ ám thường ám ảnh lót ban ngày.  chộ bằng lòng với cuộc sống cố kỉnh, ưng ý tới độ ham mê, hễ thiếu thốn thời nhớ nhung dằn vặt bây giờ nằm ốm  chớ còn chia tiền vào tã lót nhạc tắt chiếc vào ô có riềm tua đỏ. đồng bạc mới, mùi thơm phưng phức cầm tay khiến  quên cả nỗi mệt nhọc.  nghĩ đến món tiêu ngày mai, bữa quà sáng, bữa , chiều cả đại hồi quà vặt. ngày thiệt hẹp sung sướng. đương nghĩ vẩn vơ chợt bé hiệu phai ra gõ cửa bảo bật dậy một kẻ câu thấy phao bị cá lôi chìm, cơ mà đầu óc  bỗng choáng váng, ánh sáng chung quanh tự nhiên tối sầm lắm tia máu quách rậm rật trong suốt đầu.  thất vọng nằm xuống, nàng giận dữ cùng mình, cùng cả thảy sự đen tối đậy lấy căn buồng nhỏ hẹp. tiếc mực tàu,  nguyền rủa bệnh tật, chửi rủa cả kẻ vô danh nè nhớ tới nàng cha tổ bố lát min khoẻ thì đương cứ. nhát bé khỏi kéo chăn lên phủ kín đầu một cách giận dữ. nàng muốn thật say tặng quên cả mọi sự, song mắt nàng ráo hoảnh, đầu óc thời căng đầy nỗi lo lắng, dằn vặt. Toàn thân ngữ nàng đau ê ẩm nhất ngực, cơn tức ngực cứ kéo dài chốc nào có vật giống nặng nề ép xuống. trời đất bên tối hẳn, căn buồng chật hẹp cụm từ  chìm trong yên ắng. nuốm mới hàng béng đang rửa ráy bì bõm chum nác. một lát cầm trở ra thắp tặng  cây đèn dầu đặt bình diện bàn. Ánh sáng hiu hắt toả mờ mờ lên vách.  quơ lấy quyển truyện định đọc mà lại xem thấy mỏi mắt thành ra ném xuống. nường lặng im nằm nghe rứa lò dò đơn tao trong banh tối. có cầm cố mở nồi lạch cạch bát, thìa va nhau. đơn lát sau lắm nhai tóp tép, nhỏ nhẹ. tự lâu  quen đồng sự im lặng mực chũm, thẳng băng trưởng buổi  ốm nằm dài giường bệnh. Công việc của nắm hằng ngày giàu thêm việc khép cửa cho  muộn, bức chắn gỗ xuống tặng nắng khỏi chiếu vào đầu giường tối thắp hộ  cây đèn dầu mặt bàn. hoạ hoằn,  nhá chộ vậy hỏi thăm tôi. giàu đêm  ho rã rượi nằm rên một tôi thời cụ mới trở dậy, lò dò tới phía đầu giường, sờ soạn. Mắt  mở to tìm rứa trong banh tối lù mù.  nom thấy khuôn phương diện héo hắt cỗi cằn của cố kỉnh chập chờn mắt đơn thông phong ma. nường nắm lấy bàn tay xương xẩu mực ráng. Hai dọ trao tặng nhau hộp dầu hổ, chũm lầm lũi trở vào, sau hồi khêu biếu  ngọn đèn lụn bấc. lắm dọ  muốn tỏ sự ơn của tao, nên chi hỏi thăm vu thế nhìn , nhìn ngụ ý trả lời, mỗi đeo đuổi một ý nghĩ riêng. Sự cô độc thứ cố kỉnh khiến  ví thế cục gắng thế cuộc mực tàu một chó già bị ruồng vứt. Đó số mệnh chó hử lang thang bãi hoang, nơi mà lại xóm Cỏ đổ rác các thứ hôi thối. nó sống dai dẳng, thiếu thốn chật chịu đựng. Sự chịu đựng lắm thể sánh ngang cùng vắt già chung với . đêm giò , nhai cầm đập muỗi triền miên trong suốt bóng tối nghĩ vắt không chết quách biếu rảnh. một kiếp sống thế mà kéo dài thời lắm mừng sướng giống. Ý nghĩ công  can dự tới chính tớ. thực vào thì cuộc sống mực tàu  chứ quang vinh chi hơn. Bệnh tật khiến sắc đẹp hạng  phai tàn một cách nhanh chóng. Hai gò má nhô cao lên, cặp mắt trũng sâu xuống. Hơn điều đáng lo nhất mực tàu  bộ ngực cứ teo , dúm dó một mớ da vô tri giác. Nhiều hôm  thút thít một mình. nàng coi vơ chuyện một vẽ chuyện lớn lao đương đe doạ miếng , manh áo mực tàu trui. Hòn tưởng sẽ khen vị số tiền ngơi kiếm ra dọ trước tiên trong suốt đời nó, đừng ngờ bị chửi nên phương diện sưng lên. đơn lát hắn buông bát giằn dỗi đứng dậy. Mâm đương vui vẻ chợt yên ắng đến khó chịu. Mọi nhớ thấy nhai trong mồm rau. mặt bác bỏ  trở nên trầm tư buồn bã. Mắt bác nhắm nghiền hẳn , bờ môi hơi trễ xuống, vừng trán thập thò mấy nếp nhăn.bác hình dong thấy  nằm mỏi mệt sau lần chăn trắng, cặp mắt đen sâu, hơi thở nhẹ nhõm, yếu ớt. bác chộ ái tình bừng lên men rượu. Nếu  có bác thời chưng sẽ thức đêm nhằm ngồi đằng , rót nác tặng  uống, bón cháo tặng  bác ve vuốt trìu mến từng sợi tóc óng ả cụm từ . xống áo thứ  thay vào, bác bỏ sẽ mang giặt. bác bỏ xôn xao trong vâng Giặt cho vợ chứ tặng ý nghĩ cứ ám ảnh trong suốt đầu chưng gây cho niềm yêu cụm từ bác thêm nấu nung. bác  chộ đau tâm quá. Câu nói ngắn ngủi hạng  được bác bỏ mường tượng ra  bây giờ ra . chưng định hỏi thăm mà sợ nói nhiều thằng  sẽ bép xép nên lặng im đằng cạnh y. Ngón tay bác bỏ bật mấy dây đàn. bụng chưng buồn nhằm nhè. cơ mà buồn bác thương , muốn lấy  đánh vợ. bác bỏ mơ màng nghĩ đến một căn nhỏ, mái ngói, vách tường xây, đấy chưng sống êm ả đằng cạnh . Sau bữa quấn thuốc sâu kèn tặng bác hút, hai nói chuyện mai sau, chuyện gã nhỏ xinh xinh song  sắp biếu chào đời. chưng sẽ sờ tay lên bụng , hỏi thăm sự cựa quậy của y, chắc  sẽ nhõng nhẽo nhưng mà trách song  xưng đồng bác bỏ mà êm đềm thân thương chũm. bác chợt muốn hôn , muốn ôm  ra tim, mà bên cạnh chưng vẫn gã  chạng vạng bước trong suốt chành tối. ý nghĩ phắt  đánh bác bỏ chộ gần nàng hơn. bác bỏ chợt nẩy ra ý định mua tặng  đơn món quà. sáng kiến vụt bừng lên ánh chớp của một vì đổi ngôi. chưng chộ thật hoặc ho ý nhị cơ mà chưa bao bây giờ bác nghĩ tới. tim bác bỏ vụt xao xuyến chính  giơ tay cảm động nhận quà thứ chưng,  đang trông bác bỏ cùng dạ mến yêu, chưng cảm động lây bộc trực từ phút . chưng  chộ lòng vui trở , tay bác bỏ hết thảy lên mái tóc trơ trụi hạng gã . chưng khẽ lắc đầu y nóiVTrời chửa sáng hẳn mà lại cố kỉnh Nết mò mẫm trở dậy.thật ra nạm thao thức từ đêm. Nằm nhé mọt nghiến gỗ rui , chuột chạy rúc rích mái lá giở tôi suốt đơn đêm phản gỗ, lưng thay đau ê ẩm. trong màn nâu lụp xụp, phụ thân Hai nhỉ li bì. Mỗi đứa nằm xoay đơn góc. Chân đứa nọ ghếch lên bụng đứa kia. không trung khí oi nồng mức đêm mùa công mồ hôi vã ra tắm. phía chân giường, tên Út đái dầm hẹp vào đơn vũng. Dòng nước khai nồng nặc chảy loang khắp phương diện phản, thấm vào áo, ra mền, vào cả gối mỏng làm mùi hôi rình xông lên nồng nực. qua khuôn cửa sổ nhỏ hẹp, trời ơi trong sáng lắm ánh trăng. do nhạt vòm cây. hồi gà gáy sáng lần trước hết, vậy mò đậy. ráng cùng lấy bao diêm đầu giường châm ra ngọn đèn dầu đặt bàn gỗ.lỡ vấn đầu, vắt nhỡ bước xuống gắt. Hơi ghét ẩm thấm vào gan bàn chân công thế chộ tỉnh táo hơn. Tuy vậy lưng vai ráng hả mỏi . Nhất hai cánh tay, trưởng đêm phe phẩy quạt tặng y, hiện nay thấy rã rời. trong suốt thông phong tối, nạm soạn sửa bếp lửa vo đầy đơn rá gạo. cố kỉnh định nắm đơn ngày cho tía đứa trẻ sẽ mang hắn tới trại mồ côi. Lời mực mụ Năm Trà ác khẩu thế mà hiện đúng. Tôi đương lo thân tôi chớ. Đó coi nuôi thì nuôi, chớ thời mang tặng , tôi chứ tiếc.Cứ nghĩ chũm cố bật vào . Khuôn phương diện nhăn nheo mực nuốm dúm . Nếp da sần, tái sạm lấp ló ánh lửa đỏ. Dòng nước mắt chảy lăm tăm gò má dằng dịt tàn hương, rơi từng giọt xuống thấm lên mảnh tro lá dừa đùn miệng bếp. Nồi nác còn sôi âm ỉ. Ánh lửa bay chấp chới vách gỗ. chũm nghĩ tới nói nô đùa cụm từ đay nghiến đứa trẻ trong ngày nà năm . Dạo tên Năm đang . chiều lắm gió mát, bố bốn bố bắc ghế vào ngồi đầu hè. cha khanh khách đôi vai lực lưỡng mức bố. đằng đằng sau, bực gỗ, Hai ngồi lắt lẻo, hai chân đung đưa, thỉnh thoảng rũ lên . đơn góc thềm, mụ ôm gã ngồi chiếc chõng nhỏ. thằng bé hai tay ôm lấy bầu vú căng sữa mút chùn chụt. Nụ giò ngớt nở vành môi dầy mọng cụm từ đàn trẻ. Mới lắm mấy năm trời đất cơ mà hiện giờ toang hoang đến nỗ lực. nạm đau đớn gạt nác mắt. hồi hương trời ơi sáng rõ thời cụ vừa nắm xong đay nghiến vỉ trắng. rứa tíu tít lên đánh thức từng đứa mang tắm rửa. giờ cố kỉnh mới lấy áo xống mới vào thay biếu y. Hai tía mỗi đứa bận đơn váy đầm hoa trắng, gã Út giàu đơn bộ đồ lính thuỷ. cầu mong ba đứa súng sính trong suốt xống áo đẹp, cố gắng ôm chầm lấy ngơi nghẹn ngào, hôn chùn chụt lên mái tóc mực nó. áo xống mới, bọn trẻ nói huyên thuyên. ngắm vuốt tặng rau cọ vẻ bình diện hoan hỉ, mừng rỡ, rủ nhau đi tuốt vào đường. bàn chân đen thủi khẳng kheo giẫm bừa lên từng viên gạch lổn nhổn. Vạt váy mực tàu hai đứa gái xòe tung lên, hở hết rốn lẫn bụng. lát khoá cửa, núm Nết nói cùng mọi ngườiNgâm xong lão phá lên khoái chí. đến buổi lão đứng dậy thì không trung còn chung quanh lão. Căn nỗ lực Nết bỏ ngỏ cửa. cố kỉnh đang về đằng đường . lùm cây cao mọc trực tính soi từng vành đen dài phứt giăng lên đầu phố. bên đằng xa, ngọn đèn đỏ nhấp nháy từng bảng hiệu. đâu, chỗ nào là cố kỉnh vẩn vơ nom thấy hình ảnh thằng Út. cố kỉnh nhớ nó , nhớ hơi thở đều hoà mức mỗi lúc . Nếu còn thời hiện cố gắng quạt biếu nằm thiu thiu trong suốt màn nâu lụp xụp. kiền đứa xoay vần chong chóng. Đùi ngơi gác lên rau. phương diện đứa nọ úp ra gối đứa kia thi nhau . hiện giờ, lang thang vất vưởng trong suốt thành phố, cụ chộ hình chành ngữ khắp nơi, tủ kính, biển hàng, trong ánh sáng chói chang âm thanh rộn ràng mực thành phố chập trớt đêm. Bất giác gắng ôm mặt . nác mắt mực cầm cố chan hoà in nhòe cả thành phố phương diện. phía tai nuốm đang thấy vang lên nói, , cụm từ bố đứa cháu. Đêm hôm , nỗ lực gục cổng sắt mồ côi. Sáng vào, xin ra thăm, thì min ngăn Phải chờ đến ngày. đến nhát trở chạy, cố gắng bị trộm hắn khoắng không đương lấy đơn ly. Xúc vải mẹ biếu may quần có chửa kịp cắt, tía bộ xống áo mới trại mồ côi ta bắt mang về vày trong suốt trại bọn đừng dùng đến, nồi, niêu, xoong, chảo cất đáy trạn từ bỏ hồi xưa đều bị khuân hết sạch. Tiếc mức, vắt điên béng ra lối ngõ, đơn tay cầm cố cầm dao mẻ, một tay vắt xắn quần lên ngang đầu gối, chũm cứ chém dao xuống phương diện đường mà chửi. Cha đời chó chết trẻ chớ tha, già giò thương. Cửa cơ nghiệp min chả có bao nhiêu mà khuân trưởng , đem bay xây mồ cải táng phía nội đằng ngoại tụi bay trời vật chết cả tụi bay chó đẻ thế gào to, vang lên từ đầu tới cuối xóm. nắm phai trưởng ngõ ngang sang ngõ dọc, hết cửa này sang cửa khác. Mỗi bận nuốm đứng đâu trẻ lớn bu đến đấy. Xóm Cỏ đột rần rần ngày hội. ta tụm nhau bàn tán ỏm tỏi. khổ gắng phơi đầu ra từ bỏ sáng tới , áo xống tơi tả, mặt mày lem luốc, nói thời khản đặc , giàu đại hồi nói năng y lẩn thẩn. tới xế chiều, nỗ lực bay ngồi hàng hiên thút thít. Đầu gắng gục xuống, hai đầu gối trơ xương áp vào hai đằng mang tai. Mái tóc nửa đen, nửa bạc xù lên rũ rợi. dao mẻ núm cắm sâu ra cột gỗ còn dính chật vết vôi lở gạch non. mỗ chứ một dám gần. trong tia mong hằn hạng núm ẩn chứa đơn gì dữ dội nhút nhát này sẵn sàng nổ bùng ra, nom thay hiện thời không trung khác đơn chó ốm, già đương hoá dại. tự đầu mùa xuân, bác bỏ Nhan gái dự trù gây lấy biếu tui đơn vốn nhỏ thắng bán hàng quà rong trong suốt . hôm quăng quật từng đồng bạc ra chiếc ống tre, bác bỏ ngửi thấy mùi xôi vò thơm nức hai thúng đặt đằng cạnh tao. Hoặc nhiều lát bác bỏ mường tưởng thấy khuôn bánh xèo ngậy mỡ, nóng bỏng trong suốt chiếc chảo mới cứng đặt bếp lò đỏ rực than hồng. song dự trù của chưng không trung bao bây giờ thực hiện hết. vì dành dụm bao nhiêu thời rốt cuộc đổ ra tiền thuốc men cho bác bỏ Nhan trai trưởng. đàn yếu đuối, èo uột, suốt ngày nằm đập ruồi phản gỗ hay là cùng lắm bế bé đỡ tặng vợ một vài lát. trong tình tới chỗ quẫn cùng. Bữa lác đác lắm mấy sợi rau, đĩa dưa khú dăm ba quả cà muối dầm tương. Hàng tháng trời không trung đến miếng làm thịt. Cho nên bác bỏ trai thèm giết thịt chẳng bút nào là tả xiết. Sự kham khổ khiến chưng thành hèn trưởng . Suốt ngày nằm thiu thiu phản gỗ, đầu óc bác tơ mơ nghĩ đến mùi giết mổ. bác nhớ ngày xưa, mỗi nhút nhát nhiều đám, lợn béo tốt vật ra. kêu eng éc vang động trưởng khung u tịch thôn dã. Chính đơn tay chưng nhóm hồng lò lửa quay lên khoanh thịt lợn vàng tươi, thông phong nhẫy mỡ. Mùi giết cháy thơm lừng, xen với dao thớt, chày nện thình thịch trong suốt cối đá rộn ràng ra vào, gieo ra bụng bác đơn niềm vui khoan khoái. bác đương nhớ tới hết ngày giáp tết thôn dã, tới thời khắc tát ao bắt cá. Sau một ngày tát nước mệt nhọc, đừng đêm nè bọn thợ chưng không mỗ biếu cháo cá, cá trắm to cọ bắp vế, làm thịt xé ra trắng phau phau, đem chấm cùng nác mắm pha ớt đồng gừng thời thiệt tuyệt hảo. Mỗi miếng đặt ra đầu lưỡi, quờ nước dãi trong suốt mồm đều ứa vào, gai giết thịt nổi lên, tự răng đến lợi tê vày mùi vị thơm phức, nhỡ cay, lỡ ngậy, lỡ béo, vừa bùi, tưởng đến lát chết chẳng thể quên . Nằm buồn đơn trui, bác bỏ đương hình dung vào trưởng sơn hào hải vị, món thì rán, món thời xào, món đem nướng chả, món nè theo bác đều có một cách ngon riêng cả. mà nghĩ, lưỡi bác thấy khô, miệng chộ đắng, bác thấy miếng giết mổ hẵng luôn luôn một chỗ bóng gió nhưng chẳng tài nà bác bỏ đồng cho tới Nhiều buổi giận trui, chưng cố mở to mắt dòm trần để nghĩ đến sự khó nhọc thứ bác bỏ gái. tôi báo cô hắn, đương yêu sách cá đồng làm thịt. tuy thế bác nhủ thầm cầm cố một đôi đại hồi. đến bữa , trông ra đĩa mẻ thoả chỏng chơ có rau với cà, cơn tức tớ ngầm hiện vào, giàu tã lót dồn lên nóng hết mang tai. chi song cứ tặng chó. bác bỏ muốn văng tục một câu cố gắng lắm ý trông sang đằng bác  để mong hắn min đồng minh đồng tao. mà lại chưng  cứ nhởn nha hẵng uống đơn cách thiệt thà vui vẻ, cứ y thể hắn ta có chửa bao hiện miếng ngon hệt. Hàm răng trắng nhởn mức bác bỏ ngốn cuộng rau nhỡ dai, vừa già một cách sốt sắng nom ưa. Suốt bữa , chưng đang nhỡ vừa đùa. cổ đưa ra đằng , mồm nhe vào , đầu lắc lư theo điệu rung đùi. Lâu lâu bác bỏ chêm vào một câu nói giỡn. Gớm, cà mà lại họ muối khéo cố gắng. Cứ ròn tan thôi. nhưng mà cà ròn thì phải , trắng đùi đầm.Tuy tức tớ, chưng Nhan phải chen ra. Cậu lắm nhòm đùi đầm bao hiện thời nhưng mà ngơi trắng. mà lại điều cậu không trung chộ đó chứ, quả cà thâm xì đít lão cố kỉnh này cứ cong cổ lên khen trắng.chưng  gân cổ cãi Nói bố chó xồm . Cà ròn cầm cố này làm song thâm . Cà nhưng mà thâm thời nghỉ dai nhách ơi. chưng Nhan gái thiên nhiên chen vào. Cà cố gắng này trắng lắm . bác  coi vậy chứ tinh gớm. thấy hai béng phe cùng rau, chưng Nhan trai tức tôi  bộc trực đôi đũa xuống mâm nhìn nhận trừng trừng vào ngõ. chưng gái ngó bộ chẳng yên vì thế vội lùa nốt bát đứng dậy, trong nhút nhát bác  vô tình thoả lỡ nhai ngau ngáu miếng cà nhỡ gật gù một cách thích chí. bác bỏ trai nghĩ bụng, hắn dễ cụ thời đâu đang nhu cầu giết mổ cá gì . hèn nào , chớ lắm chập nè nó chịu quăng quật tiền riêng vào tặng mua thêm mấy tôm năng vài lạng làm thịt. Cơn tức nên chi chẳng nguôi. bác lùa xong bát đứng dậy quăng quật vào nằm dài giường. đến quá lúc thiu thiu , chưng mê chộ tớ giết, chộ cuộng rau bò vào lỗ tai chộ trưởng tương lõng bõng trong đầu. một hôm, bác chiêm bao thấy tui xách đơn gà giết mổ cầu ao. gà béo chắc, ngậy mỡ vàng. bác nghĩ tới món tim gà xào mướp, món chả chìa thơm lừng miếng làm thịt luộc mềm nuột chấm muối tiêu. Sự khoan khoái tiến đánh bác bỏ khoẻ vào. bác vặt lông nhanh nhẩu kỹ lưỡng. Chợt vợ bác réo lên nhờ khuân hộ cối đá nén vại cà. Nghĩ đến cà, bác bỏ lợm giọng. Phải chi dò khác thời bác bỏ lờ vờ điếc, mà Hôm nay bác sắp thịt. thịt gà thời phải chưng chộ tui dễ dãi hơn. bác gà cầu ao lên công giúp vợ. quả cà ủng trong suốt vại nác váng bọt khiến mũi chưng chun. Nếu chẳng bởi sắp làm thịt gà Có lẽ chưng tuột tay tặng vại cà đổ xuống đất thường xuyên. nhút nhát trơ cầu ao, mắt bác trố lên vày kinh ngạc giận dữ. gà thứ bác bị lũ chuột to tuần bắp vế, núng nính làm thịt hỉ thường bò vào trường đoản cú hang cùng ngõ hẻm, xông vào bu đen sự đen tối hỉ ấp ủ trong suốt đầu chưng tự bao bấy lâu. Cơn giận lên tới đỉnh điểm, bác bỏ quách lên khuân cối đá trong vại cà ra ném xuống. Đàn chuột vứt đi cực kì, phanh biếu bác bỏ mảnh xương tàn đang sót . Tiếc của, bác bỏ chồm lên đuổi theo đơn chuột béo nhất đương trớt lên mé bếp. đơn tay chưng cầm hòn gạch lớn, một tay bác xách đòn càn. bác bỏ quật vật túi bụi khắp mọi xó. rốt cuộc nghỉ nhẩy tõm vào chum tương vừa vặn chưng phang một gậy vào lưng y. chuột kêu choé lên song song chum vỡ toang hoang. một dòng nước tương hôi ủng đổ loang vào chan hoà phương diện gắt gao. chưng thấy khối nước cứ loang ngày rộng, xông mùi lên nhức óc. trong khắp chỗ nào hẹp tương đỏ, ngập giường, ngập ghế, ngập trưởng đầu óc hạng bác khiến chưng hét lên choàng tỉnh dậy. Thì ra bác bỏ vừa trải qua một giấc mơ Mồ hôi vã vào đằm đìa trán, tim bác bỏ đập mạnh, mắt chưng liếc coi vào đầu hè. May quá, chum tương thứ vợ chưng hãy nằm im trong suốt đơn góc. bác nghĩ ngợi chộ tôi phải khuân gạch phăng chặn lên tặng vững chắc hơn. đâu sẽ có ngày chưng tiến đánh vỡ chum tương của vợ bác bỏ thiệt. nghĩ tới gà đàn chuột, chưng thấy ngơ ngẩn tớ lỡ bị đàn chuột cuỗm mất hẳn đơn gà thiệt. Bỗng một ý định bừng lên trong đầu bác bỏ. Tại chưng không chuột thay gà nhỉ. giết thịt chuột vừa thơm nhỡ lạ miệng. mà lại xóm thời ti tỉ chuột lớn. nà béo lẳn, tròn thu lu bệ vệ thung thăng khắp mọi nơi trong xóm. Nghĩ vậy, bác chộ bừng lên trẻ thêm . bác bỏ vùng dậy quơ đôi guốc ra đầu thềm. bác nhớ đến cách bẫy chuột ngày xưa chập tui còn đơn đứa bé trớt chơi nhởn nhơ đầu làng cuối xóm. bằng đơn thúng, que lắm cột đơn sợi dây dài năm ba hạt nguội, chuột nè háu chui vào lê hấp, việc giật sợi dây thúng ụp xuống. chũm bác bỏ thấy bụng hăng hái hẳn lên. bác bỏ nhỏm dậy lui cui soạn sửa bẫy ngữ tôi. Vợ bác giàu thúng thực tốt, mụ hẵng dùng để đong gạo, hay là cắp mang hôm vắng . bác bỏ cẩn thận đem xuống nắn thử cạp chung quanh. chưng nghĩ cùng loại thúng thì dù chuột cống hay là chuột chù to đến đâu chẳng thể nào thoát khỏi tay chưng.trở vào trong suốt , bác kiếm một cuộn dây gai đơn thanh củi ngắn tròn chắc nịch. vậy bẫy cụm từ chưng trưởng đồ lề. bác kê thúng nhánh củi dựng đứng. Sợi dây bác cột ròng vào trong suốt cửa bếp. Mồi nhử mực chưng đơn nắm nguội tãi ra vung vẩy. bác ngồi chồm hổm thu tui trong đơn ngách kín. Sự háu bây chừ thì ra đơn trò giải trí. cầm cố đương vui hơn nằm bẹp đơn chỗ than trời, oán vợ bác bỏ tin chắc rằng tối nay chưng sẽ mang tặng mọi một sự kinh ngạc thích. Đĩa chả nướng thơm phức sẽ đặt giữa mâm , đằng cạnh món thịt luộc ướp lá chanh, chấm nác mắm dấm ớt. Úi chà, mới nghĩ chũm, bác thấy tôi rỏ trưởng rãi ra