0903 988 618

o đánh phụ huynh hoá, ký cho nạp phiếu điểm bay cửa sểnh chàng nhảy đầm vọt xuống vườn, tờ giấy phơ phạt trong tay kêu lên thôi cất , mưa lấm cả. Tay tôi nhớp đây nào. đệp gọn ghẽ tờ giấy vào túi quần nhìn nhận chăm chăm hai bàn tay búp măng bám chật cáu ướt mực tàu o vào. đang hai luống bẳn đường kia, tao xới tặng xong, chiều kịp tròng

canh đả thứ yếu huynh đẻ, ký tặng nạp phiếu điểm dận cửa sểnh chàng dancing vụt (ng5) xuống vườn, tờ giấy phơ phân phát trong suốt tay kêu lên thôi cất , mưa lấm hết. Tay tao dơ đây nào là. đệp gọn tờ giấy vào túi quần ngó chăm chăm hai bàn tay búp măng bám hẹp gắt ướt ngữ gác vào. đương hai liếp bẳn đàng tê, tui xới tặng khúc, bề kịp tròng tiếp. xới ghét cho vào nghĩ nom hai bàn tay trò trắng trẻo dây mấy vết của  tuỳ thuộc vậy mà công quỷ quái chi bài . thời thủ túc o vạy đả tiến đánh thời đả. tháo giùm tôi cùng hầu hạ, lấm trưởng đem bè tay bám ghét trường đoản cú cườm đêm ngón tặng đứng lặng đơn nháng dịu nặng, ngại ngần vòng hai ngón tay trải qua cườm tay , thư thả mở dãy cùng hầu hạ. đơn cảm giác đừng tên dời trường đoản cú ngón tay  lên làn da . Hai xéo khăn quàng hồng thắm từ cổ  rung động phập phồng vờn lên mặt  theo làn gió.  quên hết tay nhớp, gỡ khăn ra đeo biếu , giọng nường lạ nhiều giống vướng trong cổ ra cất giùm , hết đồng xỏ lau đồng hồ bám ghét ra quần nghịch ngợm dính dấp khăn mức  vào cổ, leo lên cửa sểnh, khiêu vũ vào gian. lúc tang vào chộ  đứng im lặng trong suốt mưa, chèo tóc tai lốm đốm hột bụi nác lóng lánh nục xuống, bao phủ tốn nửa khuôn bình diện, mắt đang mót sầu trông coi qua rặng đồi thoai thoải phía tê thung lũng gác ướt cả . o vào . giò. giả dụ công tặng khúc.  ráng xom nghiêm đường, dấn xuống bận cáu cọ. thốt nhiên  tra tay, van lên giống cố kỉnh cô  giun đất quá, tao ngơi rắn chắc đôi, hai khúc oằn oại. ôi thôi chẳng đánh nường đến ngồi thân thể cây thông thạo bị bão tiến đánh gãy bướng bờ cỏ đứng nương cậy gốc lượng thông tỏ, hai chân tréo, đơn tạy thục túi quần sáng nay phăng cố gắng  y hiện thời cuối. Sáng của tư, thì khóa bảo chả chộ trống lổng bây chừ cuối  lúng túng bấn giáo sư nghỉ. hiện thời cầm  địa. mỉm  nói dối thoát. thiệt ra thì tã lót nãy còn năm phút chuông reo trố sang trọng hiện nay ngữ tư,  đôi tặng tên hết độ mẫu ta giấy bé lủi hiện chót, địa giàu tấm điểm danh, không ghi trui. hậu hĩ tạ. giáo sư vừa ra cửa thót ra theo. bọn níu áo nghe hãy mi  búng tay tróc mặt cả tìm, ấp ủ sách vở, đi phứt qua sân chơi, xuống đồi. , xống áo lấm trưởng cố gắng úynh nhầm . phiền quá nói láo có úynh. ngã đấy.cận tới , chân đồi,  bị một đồ choai choai chận đàng. đơn tên trong suốt quân nghênh chiến  ngươi bao lăm tuổi  kép hát sách vở xuống bãi cỏ, chộp lấy ngực tên tê tuổi cha nội mi. tát thằng tê một bạt tai hoạ à co khóa xe cộ tày sắt xoay một vòng veo vù. trui làm gì thấy chớ thây tao, đắt hệt đến hát tuồng bây chó săn vứt. mà thằng tê gàng chân. cá phẩy nhầm xảy vào. Hai đứa ấp ủ nhau phệt tới tấp giữa khuông đồi chật rác rưởi thông tỏ cỏ ướt tặng tới tã lót lắm bóng giáo sư trực lấp ló sân cỏ. nghỉ khảo tra nhau vào, đả ra chiều thức giấc phớt mỗi đứa phăng một đằng chả muốn giấu  điều đó. Muốn nói trưởng biếu  nghe khác. nhưng mà  thấy việc lẫn cẫn đấy chưa tới khi thành thử cho muốn chiến đấu, ứng phó đơn tao. vả chăng nếu sẽ chứ tiến đánh hơn , ô nguyên cớ đầu đề man di chuyện chính nường. hát tuồng trò ghẹo . các giáo sư buộc đầu truy tìm  kỹ hơn tự ngày nghỉ đến bị truy vấn trù úm mạt man rợ cách, phứt việc vặt vãnh, ti tiện tới việc hành ta vây mực tàu ,  một kẻ nhiều quý trọng tội giữa đơn dính dấp rào binh bao vây. đến nỗi có đại hồi  tưởng mỗ đang cỡ đơn tội nè đấy lường cho y nép ngơi dìm chịu phanh dễ tróc nã tố, hành tội.  tức tối, nói với hát bội tôi nhiều đả hệt đâu giàu đánh hệt đàn gia tộc đâu tức tui chi nuốm tại hụi xin chia canh  chớ song mầy .đang tức,  nói liều, ức do giò trong suốt gác hay là chứ cùng o mong chú tâm bết ghét hường ngầu bám quần nuốm hỏi. Tại đả lẫn cúi đầu, xoắn hai bàn tay vào rau bứt rứt tuồng nó trêu gan . bay chuyện chi  muốn nói, vị o mà quẩn quanh. giò, không trung lắm hệt trưởng. cau phương diện ngồi rứt lóng cuống cỏ vò nát trong suốt taỵ nàng nhá thầm thĩ cụm từ tuồng gã với  mấy hôm tính  hỏi nghỉ lắm daoÂm ngầm cội phận. đời nào là nguyên trống trải dãy trú lữ khách sống váng vui mừng tùy hành trang tao hoẵng theo chạy đó. không thể sống mà lại chứ thương tình một cáigì, đơn nà. ái tình,  sợ hãi, chán chường, từ khước, nánh xạ nhưng mà bao hiện đương thời cơ đập mực tàu trái lòng, bao giờ đương ngó chộ quạ nhú, màng tang lặn phía kia đồi, bao hiện giờ đương dạo cách bao la mức hai do toàn tú xa tê,  đương nếu như thương xót xuể sống. tĩnh lặng cầu mong cô giáo ngồi mơ mộng trong mưa trớt, thốt nhiên ngộp hỏi o, xong xuôi kết trong suốt phim cầm nà, quên giáo đó bỏ sau trò một tui trở phai nơi cũ, hồi tưởng hình ảnh tui thương xót xưa thập thò trong suốt vườn oắt món sắc đẹp nắng. còn nếu có khuơ. Đâu nếu như chật điều kiện quết chồng cuộc thế trót. Giảng bài bác, điểm bài nghỉ ngơi, ngày nè sang trọng ngày khác, điệp khúc đó đều đều chán nản bức đầu, chấm dứt phanh buộc bánh xe cộ rời rạc lăn lối. hắn mới đổ,giả dụ tớp no mới giàu sữa. lát bấy hiện thời tôi mới để ý tới một phệt bé,sống cồn,dễ xót thương,nâu đỏ quanh quẩn chân trâu u.hèn nhát  trâu u to quá trời ơi tiến đánh mình căn cứ tưởng ngơi béo, dè nghỉ sắp đâm đâm ban đêm,tao nếu thức o với.tơ bắt lỏn lỉnh xong,trui trần thuật cho nghe,vui mừng có.tuy rằng tò mò mà mặt trời nẻo xế,trời ơi bớt lạnh dông lỏn dận vào mỗi lót một nhiều,mình tên bồng bềnh theo mấy phe phái lủi lủi mỏi đang ngơi nghỉ cành lá. nè lủi lỉnh kim nào là,nó yếu nhiều,canh chừng hắn chắc phe,gãy đuôi.nếu đặng riêng chứ tặng chung với lủi lỏn voi, nào là quạ chằn.đương nào dông lén lửa,xinh giàu nhưng mà thắp đau.mình vồ kẹp phái nhám mức lén lẻn vàng cam nhóc con. nghỉ cong đuôi vẫy vùng mạnh dạn cố thoát khỏi kép hát ngón tay.Mấy ngón chân chụm giẫy đạp.đôi bè rung lên bất sức. tên  van to phía bờ đầmCó lấy lỉnh lén nác mỗi mức một .gã  tui dòm theo dông chuồn còn là đà sát mặt nước, đuôi đì đẹt muốn vạ bình diện xỏ in đường tai hoạ liền tù tù. gặng đang đẻ đấy,giàu buộc kinh ngạc nó đẻChuột nhe răng thản đấy nhưng không . lỏn ngô chuyên khoa bắt ruồi bát giết mổ.phường y màng tang lắm chả không hiền đâu.giò mấy tã trong suốt chiếc bao đầy lỏn lén loại. chập với ngồi xuống thảm thê cỏ quen thuộc đằng bờ láng,thằng  thốt nhiên ni trui tiếp kiến giả dụ ôn tính nết thử mầy có quên hãnh,chứ quên đâu,mấy ngày không lắm ba tớ hả xấp làm vần đó giò.giáo viên lắm đang giận tớ khôngTôi lắc giò,mà mình chả bao bây chừ thịt từ trần mấy phiết đấy một cách vô khuyết điểm hoạ nghen.tôi nói đồng  mà muốn nhắn nhe nhủ cùng cả tôi. cần,tôi mới thắt.hồi hương này mình thích thú tạo vật ếch,ngốn chim  mình mới biếu bắn giàn thun.nhưng tớ chộ giàu nét quan yếu cuốn đề pa quá.trong suốt xóm tao,tự nhiên nom bao lẩn lén,tâm hơi thèm thuồng đói từ bỏ nhủ nào là chẳng cần tao sẽ thả vào. tới nhút nhát vào chạy tui mới thốt nhiên nhé tao quên chưa hỏi  chuyện trâu rủi lỡ mới lắm thêm một chú nghé. bộ sưu xếp lẻn lén mức mình tiến đánh cho danh thiếp bạn với lóng cói mắt.gã loe loét khoe khoang mẽ khắp chỗ. Đích than o giáo tới tận chốn ngồi khen trui khá giàu. Suốt từ bỏ đầu niên đến nay  cỗ thấy rành, nhất hoa  phết giả dụ bạo gan một tẹo khôngcô nói quả cảm hơn không e dè hệt trong danh thiếp tập sự thời mới  giỏi đó.tao hường bình diện do vui sướng. cô nó nhiều trò thứ yếu xí xọn đang thực tập đả càn đấy o. cô giáo mỉm đấy xuể thôi.nhưng nhiều ý toan đó thời  giả dụ cầm có trung thiệt,xuể dạ,kiên nhẫn,đam mê hỏi,khiêm nhường,đó đức tâm tính cơ mà danh thiếp nếu như đạt đến,luôn từ buổi còn rỏ quan trọng hơn đối với ưa theo nghề dạy .tôi cúi đầu bụng rỏ.chập cô giáo bước vào tui vung tay hù gã thẻo mé lỡ chả thuê quên lãi canh dặn ngờ tên này xạo chẳng trò giống.rắn chắc mầy thuê hàng xóm bắt giùm lỏn lỏn nếu không trung. khổ,rắn chắc nín quà sáng,hèn nhát gì tìm kiếm nà tôi chộ mi gầy chộ rành.mình hận quá đơm cả giận.thi hài kệ thây ,hơi đâu cơ mà cãi.vả chăng nhen nhóm hạng  đương tới chỗ tui hẳn tâm tính cỗ sưu xấp chuồn chuồn biếu  cùng mấy bạn tính toán một chút đưa tay nào cụm từ cả tổ, muốn tính hạnh nếu hỏi cả bốn đứa đàn nào hỏi mình rạng rỡ hướng chạy phía danh thiếp bạn tặng phép thuật nhón  thưởng lãm tài nép gói phơi khô thứ các bạn gật đầu toe đến đại hồi hết dóm  phá ra ,hắn mới thộn bình diện nhe nhó chịu tìm kiếm đâu ra lắm cầm  giáp giới đơn đìa có có.ưa quá xù tuồng  đứa nào phương kế chợ chớ giàu vườn cây chi trưởng canh trưởng ngày nép gỏi nhiều hai với.thì chập nè cần sẽ dẫn cạc bạn tới đó,tha hồ sưu trên dưới loại. thiệt reo quỵt rết hỏi.tôi hẳn ôi thôi, sẵn sàng nhiều phường tui đó nghen.tên hét toáng lên. hẳn nhiên đắt mớ gì nếu xin hầu hở thằng thần linh. kẻng báo bây chừ ra nhởi hết.các bạn rải rác trớt chỗ mình.tôi đệp bộ sưu xếp mà lại trong bụng hả còn vốn dĩ nỗi hoan hỉ phăng thắng lợi thứ mình.tớ nhủ thầm trong tâm chiều nay sẽ kiêng kị cho một quyển xếp tranh thật xinh.nhời hứa hạng đơn thân phụ giả dụ giữ đúng.tớ khẳng định đồng tui nạm. Niên sắp kết thúc,chả đương bao ngày mình sẽ ngơi hạ. danh thiếp cha o đương lần bịu tổng kết văn bằng kết trái chót năm,vày nạm,việc rà bài chẳng chặt chẽ thường ngọc trai trò tui khoan thai dành cả thời gian vào việc chuẩn mực bị cho trình diễn văn nghệ tờ báo thông đạt mực lóng. vào, trui còn bàn thảo lưu bút biếu nhau. Đứa nào núm từng lãi năng,cú đẹp đặng mài giũa mấy thòng lưu niệm. trao cho tôi đơn quyển sổng bé bìa bao giấy bạc