0903 988 618

không trung hiểu tối bữa qua nghỉ du mắt đơn lát tốt lấy yên tĩnh, rị tay cùng len lỏi nhếch đến buồng bệnh. đơn trai trong y phục hét thực to. Mấy cô đánh hệt đứa lí mình đến đây thắng giúp bị yêu thương. Giúp bị yêu đứng lớ xớ đơn chốn vậy Hai gác

chứ hiểu tối bữa qua ngơi du mắt một tã tốt lấy  tĩnh, rị tay với len lỏi nhỉnh đến phòng chống bệnh. đơn trai trong suốt y phục hét thiệt lớn. Mấy gác đánh hệt đứa lí tớ tới đây xuể giúp bị thương xót. Giúp bị thương tình đứng lớ xớ một chỗ chũm Hai canh lo lóng khăn chùi tiết tặng danh thiếp bệnh nhân. vâng lấy khăn đâu săn sóc nào lắm quá  , sau canh tính cần thì giúp không trung cần nếu hỏi. Hai gác theo tôi vào đây lấy khăn chùi thuốc khử trùng. Khuôn mặt mực nói cữ trên dưới tuổi hạng phường , mà lại có lẽ bởi vì làm việc ngày nay tạo cho mỗ tính hạnh khí rắn rỏi thẳng thừng chớ khác hệt huy lính. cảm chộ ức do chứ dưng bị nam đe nộ, mà lại nắm bỏ khuôn bình diện bất mãn đặt bước theo mỗ. Hai đứa len lách bước ngang sang trọng bệnh theo mỗ ra tận căn buồng trong suốt. đơn bầy è cổ nhằm vỡ lở giàu mảnh bom tôi đồng máu me loang lổ, lết theo kéo chân. thầy thuốc ơi, cứu dùm tao. tớ đau  yên tĩnh ngồi đơn chốn ckháu không trung nếu như bác sĩ nhưng mà cháu các bạn cháu sẽ thay chăm chút trưởng thảy  chộ xây xẩm hơn đại hồi nghen than rên xiết xung quanh co, nhưng gắng giữ  tĩnh đặt còn giao nhiệm mùa chiếc khăn chùi thuốc tiệt trùng trong suốt tay, hai hướng khác nhau phanh lau ngày tiết coi sóc biếu bị yêu. mới đầu, lau ngày tiết cho hát bội có giàu mảnh bom . Chân bị đơn miếng bom lớn công tặng ngày tiết ứ xung quanh co. cầm cố vờ vĩnh chuyên nghiệp, tay thoăn thoắt dùng khăn điểm thuốc diệt trùng để làm sạch vết thương tình nhưng mà đừng dám đụng mạnh ra y vị cảm tưởng nghỉ vệt yêu thương da thịt tui. từ từ bỏ chùi chỗ tiết khô khan mím gan lau bận ra đàng nứt làn đa tím me gần đầu gối chốn mà lại mảnh bom rủi nằm du . có nhẽ mẩu bom giáp ra xương chân đánh tuồng nè đớn đau khiến mỗ rên xiết chứ ngưng. chùi xong xuôi cạc dấu xót thương chân ta, bắt đầu lau lên . giàu quá lắm khoảnh bom nhỏ li ti gắn chặt chẽ ra đa giết mổ min đến cỡ chớ giữ tốt ý nghĩ trong suốt đầu chưng bị thương gì nhưng mà nhiều quá vậy. hụi quăng quật bom bi mà lại cô này mà lại nổ hắn vỡ vạc vào  nghìn miếng nhíu ngươi kinh ngạc bởi vì chứ hiểu  phố xá mới bị vứt bom nhưng mà ta loại bom hệt. Muốn hỏi nhiều hơn mà vì chưng e mấy, thầm thào bỏ bom bác bộ đội tui muốn vứt bom cho sụp cầu Xóm banh đặng tụi chẳng thể tiến choán  không trung . Nhưng mà, cầu đừng sụp, bom nổ chân nhiều không trung bị sập chả. chả có dận tị nạn từ xứ Trung ra tôi, sống đầu cầu thì mới bị ôi thôi.  Rên vài ba trạng thái cho đở bớt đau nhức, min lo âu hỏi. giò buổi nà bác sĩ mới đến hử cô tớ sợ phải dấu yêu thương xuể lâu quá, chân tao nếu như bị cưa  chốc nào là trông mỗ kỹ hơn. Khuôn mặt lo lắng, ngốn hác sang đơn cơn khủng hoảng khiếp  giàu. Chiếc quần cụng tệ nạn thếch với lốt bẩn mức gắt dấu loang hạng tiết. lốt xót thương chân làm chứng tỏ bị yêu thương nặng vậy mà giả dụ ngồi một góc phòng. chiếc giường trắng mức khu gấp cứu chỗ dành biếu bị yêu thương chìm trọng hơn. vài giường chen chúc vì chưng hai, nghiêm đường hoặc hai, đay đả gia đình. bị nặng ngồi hoặc nằm. bị nhẹ hơn thì đứng tựa gần đấy. Nghĩ tới thân phận thứ miền Trung nếu như vứt béng vào lánh nạn mà giò lặng thân thể, bòn bã đáp cháu chẳng gì cả bác ơi có nhẽ mấy đó sẽ kiếm thầy thuốc tặng ta xuể đến trông nom tặng khác mà lại  trí giò tập hợp. chẳng hiểu công cữ thầy thuốc biếu quờ số bị thương xót nhan nhản. ngày nà, bác sĩ nó tá thiệt khó lớp trong suốt  phố phường. mà lại, nếu như đại hồi nè thực sự có thầy thuốc năng nó tá thời chớ bác sĩ, hắn tá, bởi vì man di mặc kệ rau trừ chàng hung tợn nào là. chả rành chạy nghỉ cứu yêu, bởi vậy cảm thấy bất sức thua sút cùng đồng trang lứa. với chai thuốc diệt trùng chiếc khăn, tới nào là sang trọng khác chùi tiết. cốc yên ủi qua loa, chẳng thể đánh hệt khác hơn . giò dám quyết định việc hệt thẳng thớm cả nhát hụi đòi uống nác. giò dám hỏi bởi thế hay là đừng vì sợ bị la. biếu tới nhút nhát nhai mấy chớ thây áo trắng la to, cáo chẳng biếu bệnh nhân uống nác thời tức khắc chớ chiều theo ý của bệnh nhân. Khác đồng bị thương tình xung vòng vèo, đơn đứa rỏ tìm mười tháng nhoẻn miệng trong tâm nạ. kinh ngạc bước đến ngồi xụp xuống đằng u trẻ. cho bế bé một tẹo nhé mặt vì chưng đau đớn, cơ mà hài lòng chuyền đứa rỏ trải qua biếu . tiễn đưa thẳng đứa bé lên quan sát sao, xoay nó từ bỏ vào sau cẩn thận kiếm vệt yêu khắp . kinh ngạc mừng rỡ, nói lớn nhỏ đừng bị xót thương nơi nào là trưởng. do hồi máy bay vứt bom ủ ấp nghỉ gọn trong suốt vâng lấy vơi đè hắn xuống vì vậy lãnh trưởng mẩu bom lưng xúc đụng cùng điều nhớ , nác mắt tuôn trào. nghẹn nhào có chửa nói , trần thuật tiếp kiến Nhưng mà nhiều hai đứa , ủ ấp một đứa, đang ngữ nó thời bị yêu thương. giò lính đừng bây chừ đâu vội đứa nhỏ cho , chồm sang đứa nhỏ gái kiêng kị bốn thời đoạn đang nằm đằng mép nạ. lật áo nó lên thắng lớp vệt thương chùi tiết. nhỏ nằm yên ổn thiêm thiếp. đôi khi ngơi rên kêu mế đòi nước. Khuôn bình diện rỏ thẫn thờ đồng cặp mắt tạ thế khí sắc. lau vết thương giàu miểng bom nằm làn đa non, cảm thấy chua xót khổ biếu rỏ, còn bé nhưng nếu chịu đớn đau vì chiến giành gây ra. coi ngó cho đoạn, tiếp kiến kiêng kị lốt yêu chùi tiết cho bâu. thiếu phụ nức nở cùng cú chuyện thuật mấy ổng vào , tao toan hoẵng mấy đứa tớ tang dận cơ mà vị chẳng có tiền bởi thế me còn nán , không ngờ đến nông nỗi nào là ngạc vào  phường phố  chẳng chộ chi trưởng sang đương vào phố phường khẳng vào do vậy bây chừ min chen nhau thuê xe pháo phứt quê xưa. Tiền xe pháo mắc buổi sơ tán nhìn nhận  ngại vị chẳng giàu tiền nhằm giúp. trông coi đơn thân dắt hai quách giặc, chợt nghen tới bưng mực tàu . quá đứt má trông lạnh lòng lắm. đứng lên tầm , tặng nhỏ tin tưởng.# Việt Cộng ra  phố xá hối chở phăng. me đứng đợi chờ cổng . đưa tiễn biếu một túi rỏ, nói một cách kiên quyết vào chọn áo quần mức cấp thiết để liền tù tù thẳng băng đồng hai cô. còn hai bác bỏ  thời đồng mức chưng . đương chưng nam đồng nài nỉ không muốn muốn hiện thời chốn giao chiến. tui đây đừng lặng đâu. đừng chướng vậy hỏi vặn. cầm tại bác bỏ hết  không trung trả lời. líu tíu đòi hai gác giục mau vào khỏi xuể khóa cửa. đến cổng, gặp  đứng hiên bác bỏ trưởng, nạ khuyên nó chứ nỡ để chưng nam một tao. Hơn , chẳng ngại chết thật.   chẳng thuyết phủ phục , không chen vào đối thoại mực hai . trầm mặc với ý nghĩ tôi giò hùng . tớ chả ngại từ trần song đương ngại bị thương trong suốt bệnh biện ngày bữa nay. Tuy nhiên, dầu mất hoặc bị thương, bị trực tính tại vẫn còn phanh hơn đâu đâu.  ô ý nghĩ lắm nguyện vọng mức , chẳng thể nà quyết toan độc lập . mệ quá đau bụng buổi tắt thở , chứ nỡ xuể bận tâm thêm . Bốn may mắn đón chiếc xe lam nhằm phăng . Xuống bến xe , gác Sáu, cô Út, mế tiếp chuyện mướn xe bay phía  Minh. to than van với rau chạy giá cắt cổ mà mấy tài xế chém. thời sầu hơn nào bởi chiếc nhẫn vàng tây lắm hình trái tim rỗng của bị sa tốn hồi chen chúc chiếc xe cộ đò xe lam. Chiếc nhịn nhục này phết kỷ niệm hạng . sắm ngơi với số phận tiền dành dụm song móc crochet khăn áp điệu bàn khăn màn cửa gửi tặng gác Sáu nửa. muốn nói quách chuyện đánh tắt nghỉ chiếc nhẫn nhục trách mệ nỡ vứt , mà cảm thấy lười nhác nên chi lặng im bước theo man rợ vào căn giàu sân xi măng rộng xung vòng vo nhiều khóm huơ trang. vào đến phòng khách, vâng lời má chào kiêng kị trong suốt . Thoạt tiên lão lắm mái tóc tai bạc, tới đàn lực lưỡng giàu giọng lớn vồn vã, đàn giàu nụ hiền hậu, đơn nam cao to, đơn đứa nhỏ gái đay đứa trai bé.  sang trọng giới thiệu, quân lực lưỡng cơ chồng mức bạn buôn bán đồng mế . nhiều năm nam duy nhất một canh gái út. lão bê thứ. quờ quạng dã man trong gia đình này đều hiếu khách khứa cho nên mạ hai cô của thiên nhiên  . đang hẵng nhăn nhó đại hồi rời . cảm chộ chớ tự nhiên tã lót chung một với nam kì tuổi trui nhất giả dụ nằm trống vắng trong gian khách với bầm các cô.  Mỗi ngày, phụ giúp to nấu , rửa chén ngồi im trông đứa nhỏ chơi đùa sân. Thỉnh thoảng đến góc đằng rìa bàn độc lóng sự tĩnh lặng đồng quyển nhật ký, bài thơ từ, vật kỷ niệm hình của bạn cánh. cảm thấy nhé nghen bạn cánh, nhớ thầy gác dạ vũ. nhai nhất bé thân thương cùng giọng kêu ơi ới bức . Chìm đắm trong suốt đỗi nhé, khoảng bài bác thơ dễ yêu thương với chữ tuyệt xinh xắn của giao biếu ngày này. thú nhận đọc đọc bài thơ Răng Khểnh tặng đặng mơ mộng dạng đương ngồi ghế xích đu phía ria khóm hồng. đằng cạnh cánh huơ ép khô, bài thư từ, bài xích nhạc ảnh vẽ, bài bác thơ dại năm chữ mực trai mang kính cận trong suốt tìm cha Phương vô tình yêu gợi tặng ngày thân  xa xưa. hi vọng kỷ phẩy, chộ nhé  bạn phe nhiều. chứ bạn bè bấy bây chừ xiêu dạt nơi nào lắm phải gia tộc còn nhá kỷ niệm xưa, ngày cũ xưa còn khoắc khoải nom nhai không tương lai ngữ ra ngày mai mực tàu dạng nà chập chẳng thể chấm dứt kỳ thi tú giỏi còn  , giàu nếu như chẳng bao hiện nay gặp nhau chớ giò từng cú đáp biếu bao nhiêu vố hỏi trong đầu. Niềm hy vọng trong suốt chốc, trở thành rỏ rỏ phong phanh. đỗi thèm ngầm ngấm quyện đồng tạ thế mát to lao mực tàu hiện tại công cảm thấy nhởi vơi trơ khấc. muốn thiệt nhiều được vơi tơ màng nỗi u uất trong  trí. hiểu dạ , mỗi ngày mế hai canh thứ thẳng băng nhắc khéo tới lạ nếu xoành xoạch vui vẻ nhớ . vì thế, không trung đánh hệt khác hơn lặng im lặng im thật lặng yên. lớn tập trung vệ đàng mặt nổi bàn tán quách tin cậy  trực nhé truyền  được tin . nhạt phèo nhìn đứa nhỏ chơi đùa sân. Mỗi lũ bé trong xóm đền rồng tụ tốt nhởi lò cò năng nhảy dây. thấy gật đầu, hai đứa bé bỏ mặc kệ bạn phe phái nhảy nhót sân, phai vào lùng lược. một lát sau, bay đến đằng , chia ranh giới đầu để chải bới . Mấy đứa khác chộ ngộ, ngừng nhởi, mon men đến cầu mong . trò chuyện chia rau hái khoa lá. bàn tay non, mềm mại mơn trớn chèo tóc, chiếc răng lược quyện trong suốt tóc, cộng cùng gió hiu hiu thơm mát mực vùng quê đả muốn lâm ra giấc. Liếc ra tấm gương, bật lát chộ khuôn phương diện tớ thật tếu. chẳng bao hiện thời thú vị đeo hoãn hay gắn bất căn cứ kiểu khuơ nào đầu, vậy mà bọn nhỏ gắn tóc các loại món. sắc nhãi mực đóa món tương phản làn đa nâu xẫm tạo tặng một khuôn bình diện giống o gái mực thiểu mệnh. cầu mong ánh mắt chờ đợi cụm từ , gật đầu nói láo. Mấy đứa nhỏ dì phắt theo bạn hái trái. dòm theo mỉm bâng quơ. Đây ngày  Minh song cảm chộ vui mừng. cốp nói ngây ngô, nụ hồn nhiên việc tiến đánh vô vụ lợi cụm từ đứa nhỏ làm cho vơi bớt váng. Suốt chiều hôm , trái lượng cùng mấy đứa rỏ dì  đứa nhỏ trong xóm. hết ổi, xoài, mít, đu . đàn rỏ nỗ lực lục lọi cạc loại trái lượng trong suốt vườn tốt làm vui mừng thời chả từ đơn loại trái nào song biếu. Mê nhứt múi mít dừa vô  hết nửa quả mít nghĩ vâng để cố kỉnh biếu bữa bề. Tác hại nắm, tối hôm , quờ quạng trái cây cơ mà biểu tình ác dội. bị đau tim muốn ói nhưng chẳng thể ói ra . mạ , danh thiếp gác to trong suốt dì  xăng xít cữ cách chữa cho . cắt lể, cạo gió, xoa dầu. man rợ xúm xít bàn tán cơn ói khan công kiệt sức. Dì dượng  quyết toan đem lên nằm giường ngữ nam lớn mực . quá yếu thành ra chẳng thể từ chối. nam to ngữ dì  phăng ngần cạc loại lá cây vỏ măng cụt nhời mệ mỗ nói Trúng thiệt thì lắm nác uống nác vỏ măng cụt mới khỏi ôi thôi. buổi min tới phía giường mang cho chén nước thuốc vị chính ta đánh, thấy ngại. ngó nâu xẩm cụm từ nước thuốc, muốn tảo bình diện mà bởi vì tình yêu, nên chi đành nhấn cố gắng uống biếu xong nếu lùng suốt tối mới có mấy vỏ măng cụt nào đó. tình ái hình hiện giờ đâu có thể song cữ thuốc dễ dàng.  Nuốt đến ngụm thuốc cụm từ hai, chất đắng mùi hôi thứ thuốc đả cổ họng khó chịu. gắng nén thì mùi nồng ngữ thuốc kích xăm mạnh hơn khiến tặng nác thuốc bộc mạnh lên cổ ào tuôn ra khỏi mồm kèm theo ti tỉ thức . man rợ túm tụm quét dọn giường chiếu biếu uống nác lạnh. hồi hương nè cổ họng lỡ chua, vừa đắng song bớt mệt giò đương bị ngạt thở tốt buộc đầu cho đơn giấc  lặng. Sáng hôm sau tỉnh ngủ hơn. Nằm im ngóng mọi rợ lui tới chăm sóc, cảm cồn nhưng không nói hệt. Mấy đứa bé bẽn lẽn tới mé giường tính toán ra tỏ ý muốn trò chuyện. buổi nào là, cởi bật hơn nói chuyện đồng tìm đứa. giò nhai nói đồng giống thuật biếu nhá gì . mong đôi mắt thơ ngây chú tâm nghe chuyện, thấy thú vị, nghĩ rằng tao cuốn phẳng giọng nói  không đừng nếu như bởi vì cú chuyện kể. Mấy đứa bé dường hãnh diện buổi tiến đánh bạn với . vui tong tả quanh quéo giường rủ trải qua láng giềng nhởi đồng lớn xì xào, bàn tán chạy làm lao thứ nói xa xôi lo tặng mình tã lót hoạn nàn sẽ chất nổi. tui ân tình đồng gia đình  nà chớ đến bao bây giờ mới. Gia đình ảnh, thiệt đặng phước đức ghê. công dâu nào là sướng giàu đó. chất gia đình bao hiện giờ nghĩ tới điều nà. thoả đang lắm ước mong. thoả đương đợi chờ hy vẳng. muốn kiếm lời nà đó nổi cảm ơn tầm thuốc tặng , chẳng chả muốn nghĩ chi bóng gió. Ơn nghiã ngữ cạc canh gái cùng cạc chàng nam nảy sinh tình ái, kết thúc kì đám cưới đền rồng xảy ra trong suốt truyện tiểu thuyết. các cú truyện viết đền một giản hóa. đương trong thực tế, chộ giàu mức tình cảm dị biệt nhau mà lại chẳng thể nhầm lẫn. tình thương tình hại ân nghĩa giò nếu tình chẳng thể nào khỏa lấp tình yêu niềm vui trong suốt giây phút thứ biến tạ thế thẳng tính sau đó đỗi thiết cũ trở bay. chộ nhé đa diết  ngày vui đùa đồng nhen bạn dễ yêu. còn nhé bạn đừng nếu hoá mức ao ước dự dạ vũ tốt đang chộ niềm đau hơn tạ thế vớ. Cảm giác chả muốn ngồi dậy, đừng muốn đâu, xin lỗi mấy đứa bé xuể tiếp chuyện nằm im giường.  Niềm vui hay là đỗi thèm thuồng nếu quăng quật sau lưng chừng hồi hương dượng  báo tặng man rợ đi cược gặp mặt đồng nhen nhóm niềm đình làng tối hôm , đứa rỏ ra, toàn bộ dã man phải xấp họp sân làng thắng nhớ lính xứ trò chuyện.  một số phường mặc xác với phục rêu bạc , tốp nón cối sắt ngồi  đơn toán lớn làng. Hai đại diện ráng phiên nói phai việc hụi làm sắp làm giáp hụi, giò cảm chộ sợ nhời đồn, mà lại lúc nhớ họ trò chuyện cùng trường đoản cú sử dụng mạnh mẽ lạ thường cách mạng nác thời cảm thấy e. cảm thấy e hơn khó chịu hơn chốc hụi sử dụng trường đoản cú đồi trụy cơ mà mù mờ chả hiểu tớ lắm nếu Ngụy hụi ám không trung. có chửa bao bây giờ nhớ Bắc cùng âm  rắn chắc nặng nề giọng nói nhưng mà hụi dùng. thất vẳng tã gia tộc thực sự chiếm  chuẩn bị tiến ra . hồi tưởng ảnh ảnh quân nhân đồng phủ phục gọn hùng dũng ngày xưa, nhưng mà cảm chộ nản do tâm linh quân nhân vùng trai chẳng giữ sự nguyên vẹn cũ danh thiếp gác mức quyết định trở trớt . tã tang , u dặn dò trường đoản cú nay giả dụ giữ miệng, chả nói năng sứ, chẳng kêu Việt cộng nhưng mà phải mấy. áo xống tây, tàu cũ vứt cả , bưng sẽ mua vải rủi hay là nâu dận may bầy cho kệ xác. nhỡ đến dạo  luôn. rỏ sống mặc nhiên giò nhiều chuyện hệt xảy vào phía đít vườn nội. bé khoe các món bánh nhưng mà ngơi làm mấy chiếc áo khoa hoè, hoa sói từ may. gàn buổi vườn chộ một hố nhỏ lắm đậy tấm cửa gỗ xưa bên , hỏi chi đây nơi tránh bom mức bác bỏ trai đào lỗ nè biếu bác. Tui phụ chưng đào ngẫm nghĩ phăng điều  tiết lậu nhưng mà không trung cữ củng đáp thú đáng. Ngày  bị bỏ bom, chưng hết cụm từ chớ hốt hoảng chạy trốn trong suốt , mà ngày sau đấy nạm sức đào nhỏ trong vườn tốt tránh bom. quan giáp coi hầm tránh bomtí tẹo , hỏi nơi nà cho một ngồi tui trong gian chớ đâu phai trốn đâu chi tặng mệt. Bom rớt xuống, chết giường nệm sướng hơn hố cát này gật đâu trở nơi xưa cơ mà e đánh min thiếu  yên tĩnh đừng kinh ngạc quách tâm tính bất cần thứ . Biến chũm mùa hè đỏ lửa tiến đánh rỏ quá quen thuộc với chiến xâm chiếm. Mệt mỏi ngao ngán đồng thảm khốc lùng chứng kiến,  thực sự tâm tính đền gì nhưng khác e hãi. Ngày thầy mươi tháng  năm đội xứ hoàn trả rặt chiếm xứ. cược chiến giành chấm dứt thật chóng bởi vì sự rút về có hơn chống giả đò. đoàn hốt hoảng béng ra  lánh nạn đây, bấy giờ đua nhau kiêng kị cách trở đi quê quán.  danh thiếp chốn khác đều hồi hộp chờ đợi biến thế mới xảy ra phố  chập nào cứt  cạc khóm, phường rõ rệt. các tên lối trong  phố bị cầm tên mới. man rợ đền bị kêu họp vào tối đặng nhé thông tin ái tình hình hoặc nhằm trường đoản cú kiểm điểm phê . Bản kê khai lý lịch danh sách trong suốt gia ách phát ra biếu tầm , lớp riêng , thực thụ sa ra rứa giới hoàn rành đảo ngược. trường đoản cú sử dụng dành biếu ni nếu nói còn lực xưa thời giả dụ đòi nửa nước hay là ngụy chả từ bỏ đáp do nhen nhóm xưa nửa nác cảm thấy sợ hồi nghĩ đến hoàn trả thứ bạn trai xưa ngữ . nếu ngày xưa gia tộc rớt quân nhân được trở  của thời mạng thứ họ quân nhân ngụy ngày nay giả dụ xếp cải tạo nhưng nôm na gác của nói bị tẩy não ư cảm chộ mót cho sự tương phản trong đại gia đình mực tàu trui. trong suốt gia đình nhiều nhiều biệt danh khác nhau; bị mong Việt phòng chống nửa nước hay  bản mại sản, đòi Việt Minh thương tình nước, vinh thăng, bị xếp cải tạo, phải chuẩn bị khiếp tế mới, lo trốn ra nước . Chiến giành hòa  thứ Việt Nam đặng biếu bao nhiêu cú hỏi song chẳng thể nào là thoả nguyện đồng cú giải đáp thiên vị đơn bề yên mà lại không hỏi thêm đi nguyên do. Chuyện từ bỏ vận trong ngày sắp xảy vào chiến giành sau chiến đoạt giò chuyện lạ, nhưng ảnh hình thứ bạn trai vui nét hiền lành mới hôm nào, ni tang  thiên cổ chuyện không thể nè tin cẩn . nghe khuôn bình diện  cốp nói đùa muốn đánh rể. ảnh hình ,nhời nói cứ mới bữa qua.nhẽ nè một vui mừng nét  nhiều thể tiến đánh đơn việc đáng sửng sốt chết thật chuyện đùa. ngớ ngẩn hỏi thêm đơn lượt mệnh chung nói trẫm mình tắt hơi Ngày mai gia đình sẽ đưa đám . hiện giờ lên  cứt màng đồng nghe khước từ. tương lai sẽ cùng tới  chia tơ màng tiễn đám liền. Quá có biến cầm xảy ra khiến lạt lẽo đồng tin màng tang vừa nghe . chả muốn nhìn  dọ cuối xuể còn tin rằng nhỉ đang sống thế hệ chứ muốn gặp bạn xưa xuể khỏi nếu như ngậm ngùi đổi thay. trái với tính liệu, nhìn thấy  dò rút cuộc buổi cùng đến đưa tiễn đám mỗ. trong chiếc hậu sự gỗ mỏng đơn sơ,  nằm cứng đờ đồng cặp mắt nhắm nghiền đương . kép vá thâm tím khuôn bình diện trắng toát tạo cho vẻ thờ ơ kì bí chửa bao bây chừ thấy một xác tạ thế, chửa bao giờ tưởng tượng nằm trong hậu sự bạn cơ thể thiết cùng , do vậy sự thật mắt hoi tặng khích động đến tột bực. Đứng cỗ áo, xung quanh co chớ thây áo sô trắng lụp xụp quỳ lạy ,than nức nở, lúng túng giò hiểu trui nếu như nhiều xắt tìm kiếm nỗ lực nào là tặng hạp. chăm chăm coi ra quan tài một tã tiễn mắt hướng phứt chiếc hình nửa thân khổ sáu tám mực  bàn độc. bàn thờ  nhằm sát thẳng tắp sau chiếc hậu sự bật nắp. Hai ngọn nến lung linh bàn thờ muốn tiễn đưa tia sáng nối từ bỏ khuôn phương diện trắng toát lạnh nhạt mực tàu  tới khuôn phương diện tươi mừng ngữ mỗ trong suốt bức hình thờ. không trung hiểu tia sáng nè muốn hòa ăn nhập sự tương phản ngữ thực tại cùng quá khứ nhằm cổ vũ khuất hệt tạ thế thời trở nên đẹp năng đặt hoi thêm sự đau thương tình hạng còn thế hệ. đơn nam, có khuôn bình diện giống tạc, đốt hai lượng nhang trao biếu . Giọng ta chìm trầm. Hai lạy tạm biệt thắng chuẩn bị tiễn đám. tới hiện giờ đóng hòm xác đừng hồn, đón lấy lượng nhang. man rợ mực bàn thờ gợi biếu tối thắp cầu nguyện nghiêm phụ. Nải chuối,  hoa, lư , đèn cầy nổi hình thờ tượng trưng xuể đang sống có trạng thái phối hợp cùng khói khấn nguyện cầu xin cùng qua đời. thường nguyện cầu đay phù trì cho giỏi, gặp giàu điều may mắn phanh tang  gái ngoan nhưng mà chớ nếu như tiến đánh tủi nhục hồn thân phụ cửu nguyên. với , chả trui sẽ cầu nguyện điều gì. ngày mai đối xử với mỗ mù mịt tới từng chớ giải quyết thì đánh min giúp đây nhiên nếu có dạng nói cùng sẽ trách vày nỡ hủy diệt thân cơ mà hoi thêm đau thương biếu thân đương đời. lỡ cắm lượng nhang ra lư rỏ, nhớ thổn thức nức nở mực tàu man rợ xung nói quanh nói quẩn lớn hơn dồn dập hơn. me  vật vã vói tới nơi song hai  niên lực lưỡng còn nâng nắp cỗ ván lên. mặc kệ tặng bi thảm bao lăm, nắp hòm hẵng vô ái tình đậy kín xác  trong suốt mấy tấm ván gỗ. trong đại hồi man di tiến cận tới chốn áo quan, cảm chộ trui bị tuột phăng phía sau. đơn máy, bước theo đoàn theo sau chiếc hòm tới hai chiếc xe pháo đậu cổng lắm hai chiếc xe tiễn đưa  về nơi an nghỉ rốt cục. Chiếc xe pháo lam rỏ dùng nổi chở cỗ ván ngữ vài ba trong suốt gia ách. còn dã man tuần tự leo lên chiếc xe lớn hơn. Chiếc xe binh cũ cụm từ lực ngày xưa. ô loại xe pháo hệt, xe đem đám hẵng xe pháo tiễn đưa đám. vậy mà hai chiếc xe nào phứt mau hơn đoàn xe tang song tìm kiếm làm chứng kiến đây. hồi hai chiếc xe về đến ngã ba  tiến phăng Suối Dầu, mới dấn vào ngồi đối diện . Đầu tóc trường học nác đa xui xạm tạo biếu vẻ dày dặn hơn cũ. đeo mắt ngóng chừng .  ra, không có quen nào là trong đám  niên đứng ngồi xe. Khuôn phương diện  lãnh đạm im lặng. chập chiếc xe dừng , thây kệ cho đứng sau lưng chừng min nổi đợi chờ leo xuống xe,  hử nhạt, chớ chào hỏi đơn . đường đến đem đám , cho  lắm bạn gái hình sắp lập gia ách. canh gái nè với chung khóm phường chốn  ngụ cư. có bạn gái đâu phải gì cơ mà ta giò muốn xúc tiếp đồng hai đứa nếu như chăng chết thật của  gây biếu ta xúc hễ cực kỳ khiến min chớ đang muốn liên quan với giống thuộc trớt ngày xưa. phải mỗ nghĩ cầm, thì đấy chính ý nghĩ mực . chập nhìn nhận chiếc hòm được tâm cáu sâu  niên lực lưỡng đua nhau xúc đất phủ đầy , đích thực hiểu rằng giò nếu tắt nghỉ đơn ,mà cả bạn đương cụm từ ngày cũ. sẽ trốn đi quá khứ tốt quên tổn thương trong lối phai, hai chiếc xe trớt còn dày hơn tã lót xuất hành. trời nắng chang chang khiến biếu nấy đều giả dụ nhăn bình diện vày chiếc xe cộ binh chẳng nhiều mui trần. thân phụ  niên lực lưỡng xe cộ đột nhiên cởi áo dùng lau mồ hôi. cả phụ thân tới mấy chiếc thùng chứa nước múc nước uống. nước uống còn dư chả tiến đánh chi gia tộc tạt xuống lối vô tình yêu làm ướt đương đạp xe cộ đường. Một vài nguyền rủa vang lên. chửi hạng đường kích thích mấy  niên lực lưỡng nào nhiều trò chơi mới. họ thi cử rau múc ca hẹp ắp nác tạt chứ ngừng. dò nà nước tạt chẳng nếu như vô tình mà lại hoàn toàn cố gắng ý. một o gái đang vô  giẫm xe, bất thần lãnh trọn đơn ca nước to. mặt mày, tóc tai, áo quần canh ướt đẫm trông thật bi thảm. cảm thấy yêu thương hại lót ngó thái lớp hốt hoảng ngạc nhiên hạng canh min ái tình khó xử. Mấy  niên nói một cách khả ố giành nhau thùng còn sót nác tốt đổ ập trưởng xuống đường. đại hồi nà, ánh nhóng nhạt hoét mức  dịu núm kì cọ nỗi kinh ngạc. không có tớ , đưa tiễn mắt hoang mang, im lặng ngó rau. đừng hiểu  niên vạm vỡ xe pháo lắm quan liêu hệ vậy nào là trong suốt gia ách, song thái chừng mực họ thiệt không hạp. cho ô họ giúp gia đình an táng gắng nà chăng , tạo bởi vậy trò chơi hoi khiếm nhã sau đám tang việc chứ cho nên tiến đánh lầm lũi đến chỗ thắng xe cộ đạp. mẹ  bước tới gần cảm ơn hai cháu giàu vâng đến đưa tiễn đám tang cụm từ chưng. Hai cháu bạn mực tàu  giả dụ không trung hai đứa cùng trả lời vày thất chí đấy. nghỉ nghĩ hành dang dở, tương lai chớ ra chi vì thế tuyệt vọng mà lại công chuyện bậy bạ. ngơi đả hiểu bác bỏ khổ cực cầm cố nè tã lót từ trần hắn hình hình bệ phết vã bởi thương tiếc ám ảnh trong suốt  trí . cảm thấy yêu thương má thứ ta. từ bỏ chuyện mực tàu ,  nguyện sẽ giò bao giờ làm biếu bệ thống khổ chuẩn bị ý thức chống chọi với bất căn cứ tình huống nào xảy vào. từ nhát rời  phường phố, ra, hoàn toàn không trung giao thông với bạn này trong tìm ngày cũ. Tám tháng dài với cùng cựu đâm ra hòn Đại mực các trường học Đại cạc chốn trớt, chả thích thú sự chênh lệch giai đoạn tác lối xưng hô , trui năng tao mày mức họ. Tuy nhiên, khóa trước hết tổ chức tại  nà chốn thử thách thứ cha nội vùng Bắc đồng cốc hỏi gai góc ngữ đâm ra viên xứ trai nơi sinh viên xứ trai có nhịp so sánh giống họ đương hấp thu với điều họ hiểu . trong suốt luận bàn bay lịch sử, chính trị, năng xã hội, thích thú nhớ lý luận mực hai dóm đổ viên cũ từ đội xu thời. Hai toán nà xoành xoạch tranh luận nhau phắt hai thuyết giáo khác nhau duy quật duy . một lý học thuyết nêu cao vai trò tập dạng, đang học thuyết kia đề cập tới gắng mức cá nhân. Lý thuyết lí duy quết vận dụng các nác tôn thờ vị tin tức chủ nghĩa. tốp tin tưởng ra chủ nghĩa duy quất sử dụng giàu chứng cớ để hùng hồn làm chứng minh vai trò xếp thể lợi ích mực việc làm tập thể nhưng hụi ngớ ngẩn lát bị vặn phắt trường học ăn nhập cá nhân đặc biệt vị toán đổ viên cũ đưa tiễn vào. giò hiểu xu thời truyện khoa tưởng mực trở  hiện thời thiệt núm này chứ. làm chứng kiến tranh luận cố kỉnh cấp thiết bổ ích tặng sự hiểu ngữ . chung cùng lớn giai đoạn, lóng đại ngày xưa thật xăm bởi trình chừng hiểu khá rộng khiến biếu hụi lắm lý luận xác đáng thực tiễn nhưng mà giò nhiều một kiến thức một phương nào nhiều thể lung lạc gia tộc . trong đâm hoạt chung, mấy cựu đổ hòn trong lớp bày tặng nhau bài bác hát đồng âm điệu nhẹ nhàng ngày cũ. gần nhau trao biếu rau yêu tình loài.  cận nhau giao tặng nhau tim thương giò gian dối. gần rau trao tặng nhau ánh mắt nhân loại nào là. ái tình trao tặng nhau xây đắp tình. cho dù rừng cố lá cho dù bầu trời đất thiếu mây bay âm điệu nào là nhiều dạng bị tặng loại nhạc ru mà lại vị lời nhạc chớ có ý hệt phản chính quyền mới thành thử kiền trong suốt trường học vứt lơ . đương đồ hoá viên xứ trai mực bọn hả sống yêu nhau đồng dư ba ngày cũ, tặng ô dù mọi hoàn trả rặt đổi thay. Sau đại hồi lao động tập sự, chính thức vào trường học. thời kì trong suốt trường học chẳng kiếm chộ điều hệt mới lạ trong ái tình cảm phanh thay đổi đỗi đói riêng. bề chuộng lời nói văn hoa mức bạn trong dài đừng chinh phục trái tim ngang bướng mực tàu . trường đoản cú nhút nhát bặt tin tưởng , giò ngày cũ thay đổi gắng nào là giữa , cát bể ước hồ trui sống kiếp nào khác mà trong đó thời kì xưa đơn giấc chiêm bao. không trung hiểu giấc nằm mơ xưa còn tự trường đoản cú dọ mất trong suốt hoặc đang sống đương mất trong suốt giấc mộng mị cũ. Sau tã lót ra trường học, ngay tức khắc đăng ký tình nguyện vào khỏi tỉnh mà lại tã lót đấy gọi Phú Khánh, đặng chả còn giả dụ . Ngày nhấn giấy báo bầm đói chả hiểu lý bởi vì hệt khiến muốn rời  phố xá. còn bé thời tấm tức chẳng hứa hẹn tôi sẽ chung cùng nhau vứt muốn  sự thật có cùng nhưng mà thấy chớ ích gì nên đành im lặng sẽ thẳng tính gửi tiền đi giúp nạ giúp tới lúc ra trường. sẽ béng liền tù tù thăm mà. Đầu tháng  năm chính thức càn vội vàng hai ngữ dài dạy môn địa lý trường đoản cú khối tìm sáu tặng đến khối lùng chín. đơn tháng đả cô giáo vội hai thực thụ việc quá mức đối xử đồng . đứa đổ lớn to, nghịch ngợm cốp Nhất quỷ, nhì ma, của cha trò đả giả dụ tự xấp tặng giọng nói tao cứng hơn cặp mắt trông thẳng nghiêm nghị hơn.hết đơn tháng công canh giáo, ra  thăm tiến đánh một máy dệt tơ lụa cận đưa thăm gia ách, nơi làm dã man nơi trong suốt  phường phố. nhát đến chỗ ngữ mong chật chội trong suốt căn phòng thuê, chộ đói cho gia ách mà cảm chộ im  do nhỏ thích ứng cùng vá trường học mới. sửng sốt bao lúc chộ nhỏ giẫm xe pháo đạp đòn dông  thạo tới tìm chẳng thể tin cẩn . Dáng cao  miểng cùng mái tóc trường học thẳng mượt tới lưng tạo tặng rỏ đơn vẻ ưa nhóng đằng chiếc xe loại nè. Ngọc Bích bày ngồi đòn dông chở đường nhiều lá bu bay lóng mơ ước đây. Mùi thơm dìu dịu trong suốt tóc tai rỏ toát vào. mỉm chớ hiểu xinh này hay là tiến đánh khổ bao nhiêu trai yêu thương bề chuộng hết dạ lên phía vẽ vời. Ghét thiệt Khuôn mặt Đan giống dễ thương tình, trừ miệng móm. chẳng đâu vào đâu, ham thích miệng móm nè bởi thế mới giống thầy . lắm nào là mực phụ thân hồi càn từ trần. Mới làm cô giáo giàu đơn tháng song giọng nói ngữ Đan cứng khủng khiếp chịu thôi chẳng giọng nhão nhoét bọn trò chọc hoài chán giàu. im lặng đơn lót nói nhé  biển. thế thì béng  cùng sẽ dận cơ mà trở thăm  hứa. không trung đạp xe song kép hát dạo  phường phố tắm bể. vì  một ngày duy nhất vì thế dành tuốt luốt thời gian biếu biển. bé bơi sải xa thật xa khơi muốn ôm ấp hết bể ra tim, thả được lều phều một chốn riêng biệt tốt coi lên trời ơi. buổi tang vào bờ, nằm trường bờ cát, rỏ nói nếu như lấy trưởng nắng  thắng lót vào  đỡ nhai đây chả. phải còn sẽ luôn phứt thăm , thăm bể thăm sẽ rời m ột ngày nào là đó vì chả ít muốn mang ra nước dầu cùng hình thức nào. thời kì nà,  phố phường vắng nét hơn vì chưng man di vắng . Thêm ra đấy, chuyến vượt bể  đánh tiến đánh căn số  ngày cũ. cơ mà đừng riêng giống , hầu  niên xứ Nam lặng thầm dạo cách trốn khỏi quê kè lối bể. bức thư thứ  đánh hun đúc thêm sự kiên nhẫn hạng đang thật sẽ một trong suốt kiên nhẫn.  tã hai đứa cứt tay rau, thực thụ hiểu rằng gì thuộc bay ngày xưa sẽ mất vĩnh viễn. sẽ tang sẽ biền bặt  hoặc chốn nào là xa xôi hơn , đang  thời làm bộ làm tịch biếu biển. dạo nắng rộng căn trọ thu rỏ đàng bẳn mặt. nắng nhạt mức chiều khơi lên đỗi nhé . lấy vội vài ba chiếc áo nhét ra càn lô , khóa cửa , đến ga tàu tự  vào  đền rồng ngưng tại ra lát bốn hiện nay chiều. May mắn chũm, vừa tới ga đúng lúc tàu lỡ ngưng. Cầm chiếc vé tay phanh theo quán leo lên toa xe pháo lửa đầy ắp buôn, nạm len lách tới gần  sắt, tì tay ra lỡ phăng, đứng chen chúc giáp vào rau cá hộp. Thỉnh thoảng, gia tộc phải tránh đường biếu đứa rỏ nửa trà đá hoặc thuốc lá ngang. trò đền đơn hay vài ba đứa trong đứa nhỏ nà. vội cuộn vé tàu tiền ra phe tay áo gấp nghỉ lên. đứa trò năng buôn nửa tàu thường tường thuật biếu nhớ chuyện cướp năng các vụ rạch cạc túi xách, trộm cắp tàu mực kẻ vô lương nên chi phải giữ gìn cẩn thận căn số tiền nho nhỏ mà giàu. tĩnh lặng nhìn nhận vụt giật lùi đằng sau nhé xình xịch mực đoàn tàu, ngấm ngầm ngóng hồi tới sẽ lắm xuống tàu sẽ có chốn ngồi tặng đở mỏi chân chừng tám hiện giờ tối, vào khỏi ga . tối bộ lối phắt , cảm thấy tha phương trong  phố xá lạ. May mắn vậy, tối hôm lối tới giàu đèn. ngày nè cạc khu vực trong  phố xá nhiều hôm có điện, nhiều hôm giàu vài ba ánh đèn dầu leo lắt. đến cổng cố giữ biếu chiếc khoen cài chẳng gây đụng. Khép phe phái cổng , nhằm chiếc khoen tang bởi vì trí xưa. Hai cánh cửa hạng bác hết khép kín. tự lát thất nghiệp, bác cận ra nuốm giới riêng biệt chả muốn tiếp xúc cùng bất căn cứ khách khứa này. Căn lớn trông thực hoang vắng. thiệt nhẹ qua bụi  , khoa lài, dâm bụt, lượng vú sữa, lượng dừa, tới bếp của bu từng chỗ bí hiểm ngữ chiếc chìa khóa . hiện thời nào có nhẽ mấy chó trong nội đang tối, do vậy đừng béng. Bật đánh tắc điện lên, bổi hổi tã hi vọng quật dụng trong suốt. tuốt tuột đều nguyên xi bởi vì trí tìm kiếm sắp đặt. Tuy nhiên, mọi rợ hạng đều bị bụi bám hẹp. Mấy ngày nào, có nhẽ  dạy xa chửa chạy, đương nạ phai quê ngoại. quét vội nền ra giếng xách nác ra chùi bàn tủ. có nếp nằm nền xi măng coi lên các chèo ngói trằn . thú nhận ngóng ngọn đèn điện bóng dài cây gỗ đòn dông dòm ánh sáng nhạt ngọc cụm từ bức tường, chốn cơ mà đôi khi mu bò sang trọng cắn đuôi rau. Nền nhỡ khô nước, quẳng chiếc gối xuống toan bụng sẽ đơn giấc đến sáng ánh lỡ tốt chiếc lưng chừng xuống, nhá gõ cửa vang lên, chép miệng, nghĩ thầm kín gọi ra hử nằm im, nói thực to chẳng đâu vào đâu canh ơi. muốn hôi. chả có giải đáp, mà lại gõ cửa nhỉ tiếp chuyện vang lên. uể oải đứng dậy, bước tới cửa, bật khoen cài. Đẩy phe phái cửa vào, lạu bạu chả muốn. chưa trưởng li giả dụ yên bặt vì kinh ngạc. đang đứng mặt . tròn mắt nom min trạng thái mình còn trong xỉn khuôn bình diện lanh lợi giọng nói tự tin ngày cũ chả mời vào chớp mắt, nói ngập dứt mời vào. gấp nhặt chiếc gối lên, ôm ghì nó ra dạ, ngồi xuống chiếc ghế đối diện phương diện mỗ nhưng mà không trung bật lời ra. hỉ xắt kiếm tự nhiên  thản cũ, hỏi gật đầu ngơ ngẩn. trường đoản cú nội qua đến đít vườn rộng. chó nội kim ô. chớ nổi bất cứ vào tới dễ dàng, thế mà không trung hiểu mỗ giàu thể gàn khu vườn hạng nội. có chửa mở màn thăm hỏi ra nhớ canh gọi vườn cau mày, đừng đứng dậy, chẳng giải đáp gác. hiện giờ nào mà lại o vào buộc gặp có chắc hẳn sẽ bị hiểu lầm. Lúng túng chớ nếu như công thời o bước ra với mấy chó. Tròn mắt bởi vì sửng sốt, chăm chú hi vọng hai . sửng sốt hơn, tã mấy chó thái dương tợn hạng canh Út vẫy đuôi quấn quít xung quành chân . cô Sáu nhấc chiếc ghế ngồi mép , thân tình. mẹ khỏe chứ Mấy hôm , mẹ còn rảnh phanh xuống thăm chớ chộ bâu . cha nội công xáp chắc bị tập lâu có.khổ cho mế ghê Lo cho lũ còn lo biếu chất. thời nào song lo tặng lắm đâu phải dễ chả, u bạn thân của gác đó. lúc đương , hai o thương rau giàu nhằm thôi nói chuyện đồng , chập vào . Lâu ni Vy nghỉ giò phăng, đương mạ thời căn cứ lo mót lúa không buôn nửa bây giờ chẳng. nhỡ nói khúc gác đứng dậy nhắc chiếc ghế vày trí cũ ngồi nhởi nếu như vào tiến đánh bánh. cho o gửi lời thăm bâu nghen . Hôm nà rảnh o nói nhiều hơn. nối bạn khúc, vào trong suốt chào nội nhá. gác Sáu nhỡ khuất dạng, cau mi hỏi luôn thường xuống nhởi nên chi gặp canh Sáu. Hỏi quanh mới bâu o Sáu bạn cơ thể ngày xưa. im lặng một chốc, nói đấu lắm chả giao thông đồng bạn cánh cũ. hề chớ tin tưởng.# bạn xưa xóm có đền rồng gặp đừng lập gia đình. Gặp rau công gì thời lấy chất giàu nhiều, giờ hẳn.còn làm gì đả nhân tặng máy điện đem ngón tay vẽ nghệch ngoạc miếng áp điệu bàn, ngấm ngầm nghĩ Chuyện của min giống tiểu học thuyết. thương tình vứt lấy chất, chán đời, màng màng ái tình, chừng quen cũ. có đương quen cũ cụm từ quyển tiểu thuyết giáo cải lương chi bảo này không lắm muốn vào phố phường với tí teo hệt chứ hỏi đừng béng thăm chứ chẳng muốn dừng đơn lót, nói tiếp tục muốn nổi sáng tương lai tàu nhút nhát tiễn đưa gàn đít vườn đợi mỗ lấy xe pháo, chú ý min kỹ hơn. Khuôn phương diện xinh, cương nghị đờn dáng cao ráo tạo biếu mỗ vẻ phong trần. thế mà bao nhiêu bấy lâu, chưa bao giờ giàu ý nghĩ đỗi sầu riêng hạng xuất phát từ bề nà về khúc, mới cảm chộ đơn chiếc. gắng vày ra cầu mong ánh đèn mu, gieo tớ chiếc võng giữa vườn thắng trông coi tán lá mực tàu cây vú sữa, tàu lá dừa đong đưa trong suốt gió, chiếc sạp gỗ bán dây trái lượng của mạ. Chiếc sạp gỗ nè thắng nằm mép gốc vú sữa từ bỏ chập mệ buôn bán thua lỗ bởi vì ế ẩm. nhìn nhận hắn, thấy nhé mẹ giàu hơn.  từ chập buôn bán thất bại không trung đang vốn, u làm công biếu dì ngoái, nhút nhát dịp quách thăm hồi hương nạ tiễn đưa đơn đứa bé lọt lòng bị bỏ sa giữa phăng. tất thảy láng giềng đổ xô đến thăm thằng rỏ. nhìn nhận đứa rỏ trai non nớt trong chiếc khăn, thích thú xin mế ẵm hắn thẳng tuột. mọi xúm xít, hỏi han bầm chuyện chộ nghỉ đâu cố chủ xạp trái cây nhé oa oa trong chiếc sọt giỏ quả lượng, tưởng đâu mèo. tới nhát bật ra mới thấy đứa nhỏ nè. nó chưa rụng rún mấy man di chép nghiệp không trung bê nó bị làm cơ mà bỏ nỗ lực ngó nè rún nghỉ thoả đang đỏ au làm chứng tỏ bê nó lỡ sanh nghỉ vào thôi thì này giàu nuôi chứ đặt bởi vậy phải đành nuốm ôi thôi đâu cơ mà nói. giàu khi u ngơi không có chất mà lại lỡ có thời có lẽ me nó có hoàn hay là đỗi khổ  nè đấy ơi đánh sắm sữa biếu y bú Sữa hiện không trung nếu như rẻ đâu nhai. Nội củi, đang chớ có tiền mua nổi chụm, nếu như xin vỏ dừa danh thiếp dính líu nửa dừa, huống hồ giống sữa.  đương vụ áo xống nhỏ không trung nà cận đây lắm bé, xin ít quần áo xưa biếu , đặng cho ngơi kệ. chưa bao hiện nhiều nam. một đứa bé lọt lòng trai nhỏ nhắn, dễ xót thương đồng hoàn khổ công biếu chộ yêu ấp ôm hắn chặt hơn. thời gian này nuôi đơn đứa bé thiệt sự khó khăn tặng nghèo. Đúng mọi bàn tán, gia ách chẳng thể này nuôi nó giống hoàn khó khăn nào của mế ruột mực hắn chũm. bê đứa bé nà min có đỗi tội nghiệp  hệt mà lại nếu như quăng quật đứa thơ ngây khổ chũm nào Tò mò ngần hiểu, bật khăn quấn để rờ bàn tay thứ hắn. Thằng bé bỗng nhiên mở mắt ra chu miệng mút lấy mút nhằm cất to. gấp vuốt nặng ngực bụng mức ngơi. bộ hát bộ nó chớ thây nhiều viền trải qua. khi tiễn chân nghỉ trải qua cho mệ, đương cẩn thận coi xét vết tích chiếc khăn lông thêu hy vọng lùng tên mức mế đứa nhỏ. dặn dò. má nhé giữ quết cơ mà hắn lắm bây chừ tốt sau nào tìm u cho nó nhé bầm. Đứa nhỏ lớn khát sữa. hàng xóm tốt bụng đua rau kiêng kị các  nhựa sữa tặng hắn có cặp vợ chất lắm có mà lại chứ lắm hệt cả. cho gia tộc đứa rỏ nào . hiện nay mà lại nuôi rỏ cực giàu nhiều hai đứa gái lớn lâu lâu công xa mới trớt. Nuôi hắn, mỗ sẽ dị nghị gái chửa buộm đóng kịch. thành ra cho mỗ nuôi . miệng thế hệ thấy nạ ấp ủ ghì đứa nhỏ cho bú song chớ trả lời, nhắc nhé mà muốn nói hệt nói. trời đất cho tớ gặp ngơi thì tui nuôi. nhiều gia tộc đâu nhưng mà khoảng đeo cho hụi Hơn , nhiều nhưng hụi giàu để chả đứa nhỏ ngoan ngoãn nằm bú, thấy xót thương muốn giữ nó bưng, mà nhá tới ngày tháng cơ cực, cảm thấy cần vất đỗi ích kỷ thèm muốn ngữ cá nhân chủ nghĩa. đợi chờ man di quách trưởng. khuyên u thành thử kiêng kị giàu có lương thiện để giao tặng hụi nuôi, tặng nghỉ giàu cược sống sung sướng hơn nổi xung thể muốn thắt đứa ruột mức nuôi ngơi trời ơi tặng nạ gặp y thời y ngữ me. nói gì thì nói, bâu hở nuôi ngơi. hắn chứ nếu hạng bê. bê muốn giữ ngơi vì chưng bu chớ giàu nam muốn giữ hắn chũm. cho lớn khôn thắng bây chừ nói đồng mạ lãi nè phải giò cô hiện thời lông, phe phái thành ra dạy mình. mẹ nghĩ coi, cuộc đời ngữ bầm chả sung sướng thời tại mế giữ y sống theo khổ thân mức me Tại má đừng được biếu ngơi giàu điều kiện đồng phong túc, phanh y sung sướng hơn. hiện nay o canh giáo nên chi canh muốn dạy thời dạy. song dạy bê trường đoản cú  nhút nhát nghen lãi nói nào chớ thèm đề cập chi béng quyết định mực tàu bâu chẳng nhiều ,  vào, chẳng đãi đằng hoặc  sự cùng theo ý me, lót trở đền gửi tiền nhu yếu phẩm giúp bâu nuôi rỏ. khúc thực tập lao động,  đi với bưng Trực. bé đền rồng viết thư trần thuật tặng nghe mọi rợ đâm ra hoạt trong suốt gia đình. qua thư chộ yêu thương bầm Trực nhiều hơn. Gió đêm lành nóng giục trở ra . buổi phe phái cửa khép , cô đơn cùng mọi phẩy xung vòng vèo, thấy nhá bầm, nghe nhá bé ngó gặp bít tất trong gia ách , nhất bé  xuể tra cứu chi xảy vào trong thời kì chớ lắm. Chủ nhật tuần tới sẽ đón tàu béng cho đến lát này gặp  hỏi cho vào chuyện mới thôi.  giật mình, nhìn nhận đờn trườc mắt. Khuôn bình diện đáy lốt sẹo loang lổ xui đỏ, cặp mắt nhắm , nổi lộ dính dấp mi lơ thơ sau thăng ngập đớn đau sợi lông mi nhỉ cong, tặng mới gặp lần đẩu, đều nghĩ, hồi bị mù, kiên cố tuồng nhiều cặp mẩt xinh. Khuôn bình diện chật dấu sẹo vẫn chứa đựng điều chi đó một sự đợi chờ trong vô vọng đọc điều qua rung mức các vết sẹo đáng ngại kia đòi khẽ thảng thốt vừa đòi tao đấy không trung  bàng hoàng mươi năm trôi sang. Chính các mực còn không trung thừa nhận ra bận gặp đầu tiên. thế mà quân mù nà, thừa nhận cọ một cáu gọi tỏ, suốt đay nghiến mươi năm quan tiền chả quên rưng thứ tay lên vai đương rung lên mực tàu nghẹn trộn thật sự lắm lỗi đồng .  ấp ôm kín khuôn bình diện cạ kép hát tay mang lắm dấu sẹo bỏng. đừng hoàn trả rành vô tội lỗi. nhu nhược, quá tin cẩn ra lời nói mức nạ . tui mới chính kẻ bị cuộc đời lên án chửi rủa. kết cục kinh khủng nè, vị tôi tạo lên. bây giờ đi thời thắng  trầm tĩnh.  giò quá xúc đụng cố. trời đất ngay tạo vào cho mỗi một mạng. Tùy vào nghị sức của tìm kiếm cơ mà ta nhiều thể đối xử diện hoàn , đứng lên đả . béng đây, không nếu đặt trách giận quên quơ, từ khi rời khỏi rời khỏi miểng ghét nà thân phụ mươi năm đừng vì vậy nhai kỷ niệm buồn.  đắng ngắt chớ đúng ô mỗ nhiều với nhau đúng thầy trăm ngày sống chung, song đồng mình, đấy thời kì phúc nhất hạng đơn kiếp ngưới. tao hiểu rõ thực chất . sự trỡ phăng hôm nay mực tàu , tao đợi chờ ngày nào suốt ngày tháng vô vọng nhất. mình không trung tin tức thết. ơ đơn thời kì, tao liền tới , cầu xin bác mẹ tặng tui tin cậy mức . họ đều bảo, tắt hơi. bây chừ con quay dận, tui đừng còn nhìn thấy ánh sáng, giò cầu mong khuôn mặt , cầu mong thay đổi núm nà. nhưng tao hỉ nghĩ, ánh mắt chốc nào, đứt khát, vày ngưởi không trung sống lạ hận thù ngập giọng. Thằng cu thì nó hiện sống đồng , năng có vợ khắc khoải. bây chừ y  phố xá vài tuần y mới bay thăm tớ đơn bận. thấy tôi tật nguyền nuốm này, y có chửa chịu lấy vợ. may, từ bỏ sau chập tai vạ họa hạng gia đình, y đổi thay. giả dụ giò hiện giờ, mình thực khó nói với . Ngưởi min nói trai nhờ phước bu mình nghĩ thực chẳng sai hiểu, từ bỏ cáu nói ngữ đang tự rách bản cơ thể , trách cả nhẹ giọng muốn thắp biếu bê nén nhảng đắn đo luồn năn sau chi gây biếu giáo viên mươi năm qua, tao chưa hề lượng thứ cho u chết trưởng. me bởi quá thương tình song trở thành tàn tệ với khác tháng năm tha hương nơi gắt gao khách khứa, không giấu tim, quả tình hận mệ. thế cuộc giò bất đả với mà tạo hóa tạo lên. Gieo nhân nào là thì hái quá . u bị nghiệp báo. trông coi đại hồi nè, tim hoàn trả tinh tường bằng lặng. chỗ thờ me tặng . mẹ, chả nếu như tầm nhiều một ngưởi cha chồng đôn hậu năng ngậm ngùi bàn độc phanh buồng khách khứa. trui bị mù nên chi đành chuyển di quờ xuống chậm rãi bước lên bậc tam gấp. Căn sang trọng đơn thời kì trường học, chi mái ngói phủ đày thêm rêu rong. cột gỗ cẩm lai lớn tròn phẳng phiu hai vòng tay ôm ấp, hẵng cột trụ chống đỡ căn , dầu  xây mới tuốt tuột các bức tường. Cắm nén nhang di hình mạ chất, một thời dạo khiến  đớn đau tủi hổ. Mười đơn tháng đánh đâu làm vợ, sống giữa hai miền xắt cực. Kiếp làm dâu, chộ mế chồng thấy hung thần, thở đừng dám thở mạnh, chả dám nhai, nói chứ dám hở chân răng. Phận tiến đánh vợ, thực sự tắm trong phúc, xót thương cụm từ chất. Tiếc rằng, ngơi gói gọn trong căn vuông, không thể lan ra. Mười bảy tuổi, giai đoạn đáng ra phải hồn nhiên vô tư, lứa tuổi thành ra đọng nụ mắt, muôi vậy mà oằn vai, gánh kẹp vai gầy gánh nặng cuộc thế bổn phận đả dâu, đánh vợ, giả đò nợ tặng má cha.Mười một tháng nếu ngậm bồ hòn bảo ngọt nhai trái ớt cay, miệng vẫn nói đồng chất, liền bu thương tình thương xót.Thắp cha nội nén nhang,  khẽ nhủ lòng quên viễn buồn đau ngày , cho vong linh tắt hơi siêu thoát âm chìm mạ hãy im vâng nhắm mắt  cù phăng, o chả gieo rắc đau đớn bê trút lên đầu cổ. bu đừng day dứt nghe cù vào phòng chống , ngồi xuống ghế, nói nặng ngồi . Uống ly trà nhớ. tớ chớ thay đổi lề thói đo chính tạo lên cho tao trong suốt tìm kiếm thời gian ngắn min làm vợ chất gốc trà hở to lên một góc vườn. thì nè, mỗ sử dụng trà chi gì đó, pha sẵn hử nhằn mình, nấu nườc uống cách rách, mắt cha nội chớ thấy giống, lỡ bị phỏng thời khổ. trui quen chả thay đổi mười bốn năm . tã đó, đứa gái đầu bụng độc nhất vô nhị mức  mới lên tám ôi thôi. tiến đánh việclàm buôn nửa mực vợ chồng  còn phát đạt. nhờ có mới sức chịu đựng nỗi đau giả dụ bỏ gia ách, quê vào . chất chịu khó thật thà mồ côi ba má trong suốt chiến tranh. Gặp , trưởng hai yêu thương rau, vì thế về sống với nhau. nương tựa vào hụi tạ thế vị vẽ vời nàn giao thông.chồng bị gãy chân trong dọ đó. hẹn chăm chút gái, tặng đến ngày bé trưởng .  dè dặt chẳng lấy chồng tốn. Mười bốn năm trướe, thì đúng nỗ lực, ơ trong chả ít muốn  kép hát bạn đồng hụi bè tiến đánh vợ tiến đánh dâu dò đẩu tiên, chớ dứt khỏi đầu e cũ tái diễn ra , nếu gắng tiến đánh việc của me, chủ gia đình. vì chưng hơn nửa năm, chồng hạng  mới tạm lành ném chân. phanh bé Ngọc chả bị mẹ ghẻ ức hiếp, ưng lời cầu hôn cụm từ Văn Long, lấy , núm  suốt đời chàm sóc tặng chất. vì chưng giò lắm , đứt đừng còn tới ngày hôm nay. Chuyện thứ một giản bao lăm đấy. hiện nay, hãy tường thuật nghen chạy cược sống mực cu nhai. nam còn làm hệt điềm tĩnh. y làm mướn an. Sau nhát nội chết, mình bị mù, nghỉ hoàn trả rặt đổi thay, vắt ôn thi cử đua đậu đại vào ngành tiến đánh an nhân , sau hai năm dự lính. bốn năm đại , vào trường, nó điều phứt phòng chống sát chống nhợt từng lớp,  phố Long, hợn một năm mà lên chức thiếu úy.Nét mặt giọng tươi rói nhiêu đó về , để mãn nguyện ơn tôi. Bởi suýt chút , tôi gián tiếp hại thằng nhỏ từ sự cưng chiều thái quá, mang tính bù đắp của mình.  chợt ngước nhìn mươi năm nay, tôi vẫn mong một lần nhìn , nghe kể thời kì ta sống bên nhau. thời gian mà tôi ngỡ mình phúc, nào ngờ khoảng thời gian phải nuốt lệ ngược vào tim. mà nhai đá. Tôi vô tình giẫm đạp lên nỗi đau ngút ngàn của . Cho đến tận bầy giờ, tôi vẫn không thể nào . Mẹ có kẹ chút ít chiếu lệ trong trăm ngàn nỗi đau gánh chịu hãy cho tới nghe, để khi nhắm mắt nhắm mũi xuồi tay, tôi đỡ day dứt ân hận bởi sự ngu ngốc của bản thân tôi. Vì tôi, phải chịu bao hàm oan, nỗi nhục. Một phẩn tư đời chết thật tôi, nhưng tôi chưa khi nào,lượng thứ cho mình. may, trở về thở dài. Công bằng mà nói, hoàn toàn không muõn quật quá cố. gì thương đau trôi theo thời gian. Nắng mưa ba chục năm, gợt sạch quờ.hôm nay, về đây, muốn nhìn đứa của mình, dù hiểu nó chẳng dễ dàng miễn thứ cho mọi lỗi lầm của lớn. Gia đình , cung cấp cho đầy mọi sự lớn khôn, phát triển của cu Ty. không can đảm trở vể hơn, đâu rằng đó, nó rát cần , sự cấp thiết ngọt của tình mẫu tử, trong lúc nó đang bị các thói hư tật xấu cào cấu xáu xé của , phải bắt đầu từ đâu nhỉ thẫn thờ. Tối nay sẽ đây với , sẽ không chứ gật đầu. Tôi bây chừ một thân một mình, không có gì ràng buộc cả. Tôi ngại cho điềm tĩnh. Thêm một tí dư luận , không hề hấn gì cho cuộc sống ngày nay của ra quê lần này, có dẫn theo hai đứa gái. sẽ đưa tụi nhỏ tới chào ba tụi nhỏ nói mục đích trở về quê của . Xin lỗi , tôi thật vô  mấy cháu nhỉ chậm rãi. đúng ra ba đứa. Nhưng thàng trai mất vì bệnh ung thư máu năm cháu mười hai tuổi. bây chừ còn hai cô gái. Đứa lớn đứa bé tên cùng cha khác mẹ với Phải chi mắt còn sáng, chắc chắn thích hai bé này chậm rãi. Thời nay, ta không còn theo lối trọng nam khinh nữ . gái hiện thời hiếu thảo gấp chục lần trai. khăng khăng phải cho tôi gặp nhau chưa kịp nói thêm câu gì, thì có khách đến hỏi mua hoa. Tế nhị,  lặng lẽ quay vào trong. dừng chân một căn phòng nhỏ nhẹ nắm cửa, bước vào trong. phòng sách của gia đình. Ánh mắt chạm vào cây đàn ghita treo tường. Chiếc đàn này cau mày tiến về phía cây đàn, đỡ xuống, săm soi tìm. nhanh, tìm hàng chữ khắc thùng đàn. Tặng kỷ vật này, để nhớ rằng, ái tình của dành cho cây đàn, chẳng thể thiêu dây Chiếc ghita do  mua tặng hà  sau hôm hưởng trăng mật về bác mẹ cho đàn, bởi có giọng hát trời cho khá hay. Nhưng bố khăng khăng không cho cậu trai theo đoàn ca múa thi tuyển chọn giọng ca hay khi họ đều trúng tuyển. Khổ nỗi, câu xướng ca vô loài cách đây hơn ba mươi năm, vẫn cả một sợi dây không một dòng họ gia giáo nào, dám cắt đứt để cho tự do bay nhảy. vì tập quán cổ hủ , phải lấy chồng vào năm đang lớp mười tương đương lớp hiện. Lấy chồng để trả nợ thay cho bố. Một lần, trong lúc lái xa, sơ ý tông chết một cụ già. Gia đình không có tiền đền bù cho bị nạn, bố sẽ phải vào tù.Đúng lúc đó gặp vào một chiều trời mưa tầm tã rời. Trời mưa lạnh, thời tiết vùng bắc vậy. Mỗi khi mưa gió đều kéo theo lạnh của nước, của gió, lảng bảng da thịt.Mưa gió thế này, chẳng phải điều tốt đẹp cho một nơi chuyên sinh sản gạch ngói của gia đình . Nhưng không có thể bắt trời tuân theo ý muốn của mình. Thời tiết do tạo vật tạo nên, có thể làm việc cần làm. Khắc phục đợi chờ. Sau cơn mưa, bao giờ trời nắng, đẹp khẽ so vai. thiên nhiên ngẫu hứng so sánh thiên nhiên. Chưa kịp khởi động xe thấy một đám bu quanh cổng xí nghiệp. Hình đó đang xảy ra chuyện khó khăn xốc cổ áo mưa, đến bên cửa sổ phòng bảo vệ, hỏi gác cổng. Thưa cậu chủ, mưa thế này, cả tôi còn chưa tìm chỗ trú, đưa cô ta vào đâu nhìn quanh. Đúng trong vùng hàng rào của xí nghiệp, chả có lấy một mái . Còn dãy phố đối diện, mưa thế này, nào nấy đều đóng cửa kín mít. quyết định thật nhanh hàng chục ánh mắt sửng sốt của công nhân, cúi xuống bế xốc cô gái lên tay. Cả ngưới cô gái ướt chèm bẹp. Cách duy nhất phải đưa cô ta vào thay bộ đồ ướt ra. Các phòng ban, hầu mọi về hết. Cứ họ cơn mưa sẽ kéo dài, nên vừa tan giờ làm mạnh nấy biến. Ướt một chút, về ngồi bếp than sẽ ấm hơn xí nghiệp đưa mắt tìm cô thư ký cửa . Cả cô ta không còn trong phòng. May cho Hiệp trợ lý của vẫn chờ để về Hiệp theo chân quay vào phòng làm việc gã đàn nhìn nhau bối rối. Khuôn mặt cô gái tím ngắt vì mưa, bờ môi mím chặt cô gái tuy nhắm mất, nhưng  chẩc chắn cô ta khá đẹp, bởi sống mũi  tú, thắng dài cao. Cặp chân mày, khônghề tỉa tót nhưng uốn cong một nét vẽ tài ba của tạo hóa buột miệng. Trời đất kà xí nghiệp sinh sản gạch ngói, đâu phải thời trang hay kho quán nhu chứ, tìm đâu ra đồ khô hả trời. Trong lúc đứng ngẩn tò te tới lui, thì  chóng vánh cọi bỏ chiếc áo sơ mi ướt đẫm cô gái ra. Thêm một lần , cả hai gã đàn giật thột, bối rối thân hình nhỏ bé của cô gái còn chiếc áo nhỏ hên trong, bị ướt, hầu tất thảy thân hình cô gái bị phơi ra. Đưa khăn đây khó nhọc khăn đầu, thưa cậu nhìn sữngvào mặt muốn mắng tay trợ lý một câu gì đó. May chính nhớ ra, mình đang đâu. nói chặn. Trong phòng nghỉ của tôi, có khăn cả đồ đấy Cậu vao lấy ra đây chưa kịp bước khoát tay. Thôi, để tôi đưa cô ta vô trỏng. Nằm đây e không tiện mở to đôi mắt. Hình đây lần đầu tiên thấy cậu chủ của mình tỏ ra quan  tới khác, một có bé không quen. Cô bé xinh thật chắc chắn có tầm trạng nặng nề lắm, nên không cảm nhận mình đang trong mưa. Cơn mưa giữa mùa giông bão, sẽ nguy hiểm.Hiệp tìm bộ của cậu chủ, bộ đồ độc nhất vô nhị treo móc áo. Trong phòng tắm có khăn lau mặt cả chiếc khăn lông khá lớn. rút khăn, lấy bộ đồ đưa cho ta phải làm để thay đồ cho cô ta đây điềm nhiên. Cậu ra còn tôi sẽ nhắm mắt . Một mình tôi chắc chắn tốt hơn thêm phụ giúp cậu kêu lên. Cậu chủ tôi nói thật lòng. Đàn , có thằng đàn nào không động tầm dục khi tay đụng vào tượng thần vệ nữ bằng xương bằng thịt. Vậy nhé rấm rứt lui ra . Nói lời nói , rõ ràng cậu chủ không hề đơn giản xưa nay Hiệp vẫn nghĩ cậu ta định làm gì với cô gái kia nhỉ lau cô gái thật khô mặc vào cô bé bộ của lần trước tiên chạm vào da thịt gái, một cô gái mong manh hoàn toàn bất động mắt thử coi bản thân , có vượt qua sự cám dỗ ngọt ngào của quỷ râu không, khi tay chạm vào chỗ cấm của cô gái may cô bé thật có phước, khi mắt mở to, long lanh ngấn nước cả sự bàng , đớn đau. Cô trừng trừng nhìn , sẵn sàng thua với trầm tĩn. Đừng sợ cô bé làm gì cô cả cô ngất xỉu cổng xí nghiệp mưa, tôi đành đưa cô vào đây. Nếu không, nãy giờ vững chắc cô bị chết cóng mưa. Tôi thay đồ cho cô.Nhưng tôi thề, tôi không làm gì xúc phạm cô. Cô gái chớp mắt. Cô nhớ tình trạng của mình đó. Giọng cô thật buồn ơn lỗi làm phiền. Giúp tôi lắm Bởi tôi cần tiền, một món tiền lớn. Ngay cả trong giấc mơ, tôi chưa hề mơ có . Giọng cô gái sũng buồn.nhẹ giọng. Tôi nghĩ việc gì nằm khả năng của tôi, chứ nếu tiền, tôi có thể giúp .Ánh mẩt đen tròn xoe vẻ ngạc nhiên nói giúp tôi ư Tôi không tin. Giọng cô bé vững chắc chậm rãi. Tôi không nói dối cô bé đâu. Xí nghiệp này của gia đình tôi, hiện thời tôi đang làm chủ. bao nhiêu đó, liệu cô bé tin tôi chưa chớp mắt, cô gái khẽ gật đầu. Tôi tin tin thật sự tốt, thật sự chủ đây. số tiền tôi cần bao lăm không  lắc đầu không . Nhưng nếu cô nói, tôi hứa sẽ giúp cô.Cô gái buồn tênh. Dù đúng chủ thật, tôi vẫn không hề mơ giúp tôi. Bởi số tiền ta bắt bố tôi phải trả năm ngàn đồng tiền theo mệnh giá lúc chưa giải phóng miền ngàn đồng, tương đương hai chục cây vàng. hiểu chưa.  sửng sốt nhiều vậy  gì để mắc nợ nhé, tôi muốn rõ lý do. Cô gái mím môi không đầu. Tôi lỡ nói , cố nhiên tôi cần nói rõ ngọn ngành. Bố tôi lái xe cho một xí nghiệp tư nhân vận tải. Cách đây nửa tháng, bố tôi vì tránh hai đứa bé xe đạp, tông nhằm một già từ trong hẻm chạy ra. cụ chết, gia đình cụ đòi bố tôi bồi thưởng tiền, nếu không, bố tôi sẽ phải ngồi tù. Luật pháp thì chắc rành hơn tôi. Họ không làm đơn bãi nại, kiên cố bố tôi phải lãnh án tù từ mười năm trở lên tôi trụ cột gia đình, hiện thời mà vô tù, mẹ bốn tôi cứ đàn gà bị mất mẹ. tôi nghòo đào đâu ra số tiền quá kớn.  điềm tĩnh một cụ già để đổi lấy sự sinh tồn của một gia đình nãm . họ có kiểu làm tiền khác một cách bất lương thế chứ Tôi giúp cô tìm luật sư bào chữa cho bố cô. Mất tiền cho kẻ nước đục thả câu, tôi ghét lắm.Cô gái nhếch môi ích gì đâu. Bởi luật pháp quy định . Luật sư giỏi, thì bố tôi vẫn phải tù, tiền vẫn phải trả, tuy ít một chút. Tôi không muốn bố tôi tù chợt nói. Tôi sẽ giúp có năm ngàn đồng. Cô gái ngước mắt nhìn. Ánh mắt to đen lay láy dấ chấm hỏi, nhìn xoáy vào lâu, cô gái mới từ tốn. Điều kiện thế nào  cau mày. Tại hỏi tôi câu cô gái chua chát. Bỡi một gã trai, cháu của già tử nạn kia, đưa ra một đề nghị với mẹ tôi. Nếu tôi đồng ý lấy ta, ta sẽ nói cha mẹ ta bãi nại không bắt gia đình tôi thưởng tiền. Mẹ nói thế nào mẹ tôi không đồng ý. Hai hiện tại, tôi nĩ mẹ tôi, để tôi lấy ta, coi đó một cách báo hiếu cho ba má. Nhưng mẹ tôi giận dữ đánh tôi mẹ . cha mẹ tôi chưa bao giờ đánh tôi, nhất tôi, bố thương tôi báu vật. nghèo, bố tôi vẫn động viên tôi phải . Chi có đường vấn, mới mong mai này giúp tôi thoát nghèo. thế mà giờ đây, mệnh nghiệt ngã đẩy gia đình tôi vào đường cùng không lối thoát. tôi đứa lớn nhất, đứa duy nhất có thể cứu vãn hoàn. Giá gã đàn kia đàng  tữ tế, ắt mẹ tôi nhắm mắt gật đầu. Đằng này, nghe ta nối, hắn có tới bốn, năm vợ, hàng chục đứa rơi mỗi đường hắn ta làm qua. Buồn chán, tôi không làm gì hơn lang thang trong gió mưa.Cô gái ngừng câu chuyện của mình thật nhẹ nhõm.  không nghĩ rằng, cô gái còn nhỏ này, rơi vào tình bi đát vậy. Gái lo lắng nhìn k.ỉủôn mặt đỏ gay của . bé sất cao quá. Mấy ngày nay,  hầu uống ít, bé hay lặng lẽ một mình vườn rau, sau đó lang thang khắp nơi. Nhìn , lòng Gái đau bị ngàn tên bắn vào. Dù nghèo, nhưng  giúp cha mẹ gánh nước tưới rau, hoặc ngày nghỉ, nhặt than về bán lấy chút bạc lẻ để dành mua bút mực. Cô chưa phải làm gì quá sức mình. giờ, khi bố phải ngồi trong trại giam chờ ngày phán xét của tòa án, nếu không lo nổi năm ngàn đồng để bồi hoàn cho gia đình cụ già không may bị chồng tông nhầm, thì chắc chắn chồng phải ngồi tù một thời gian dài Dù vào tù, có nhiều tội danh, nhưng dư luận, họ không bao giờ phanh phui từng chi tiết. Hợ sẽ truyền nhau đó tù lý lịch gia đình khó mà rửa nổi vết chàm đen này. Đời vậy các của , tụi nó tờ giấy trắng, mặt nước biển trong . Nó chẳng thể bị dính vết lọ vô tình. từng lớp này lỡ lý lịch bị tì vết, sẽ suốt đời tai , khó mà vươn lên. bởi suy nghĩ đó mà  cả tuần nay muốn nổi loạn quả chiều qua, bé vững chắc dầm mưa lâu, nó suýt chết trong mưa, may gặp cứu. Gái lau nhanh dòng nước mắt, khi bé gợi to có khách gái bước khỏi phòng gái, ra phòng khách. bảo vào canh chừng . Kẻo sốt cao, mê thì khốn quay sang  niên, chưa kịp hỏi, thì  niên lo âu. Bác ơi . trong bác bệnh thế gái thở dài lớn của tôi. hôm qua, nó bị trúng mưa, về tôi sợ mà ép nó uống thuốc, cạo gió, thế mà lúc bốn giờ sáng nó lên cơn sốt nóng. Cậu tìm tôi có việc gì không hình tôi chưa từng gặp cậu niên không khác nhẹ giọng. Dạ, thưa bác, cháu tới tìm . Cô sốt, bác không đưa vào bệnh viện cậu tìm gái tôi ư Cậu quen nó hồi nào tôi không nghe tôi nói gì hết vậy hiện thời  đang bệnh, nó không thể tiếp cậu. Thôi thì cậu cảm phiến về vậy Hôm nào, cậu ghé , không. Gái có vẻ muốn đuổi khách nắm giải thích bữa nay cháu đến đây, vì cháu hẹn . Bác cho cháu vào xem bệnh ra , nghe bác gái nói thì cảm lạnh, nóng sốt thường thôi. Tôi nấu cháo giải cảm để nó vào khỏe. Chứ gia đình tôi bây chừ, còn tiền bạc đâu mà đưa bác sĩ. Bé chợt chạy ra, mếu máo. Mẹ,  nóng cục than, nói mơ . Mẹ có chết không mẹ gái cuống quít chạy vào trong, quên luôn cá khách.  mặc kệ Gái nghĩ gì nhanh chóng theo chân . chiếc giường rộng khoảng một mét hai cũ kỹ đang nằm. Cô nói mê, tay thì quơ lung tung đừng. Cháu lạy các chú tha cho bố cháu. Bố cháu bệnh vào tù, bố cháu sẽ chết. Tôi đồng ý phải cho tôi giúp tôi điều kiện đặt tay lên trán. Nóng quá nhìn cô quyết định. Phải đưa cô bé đến bệnh viện ngay, sốt cao quá, sẽ nguy đến tính mạng. Gái cắn chặt môi. Nhưng tôi không có tiền điềm đạm. Bác đừng lo cứu cháu sẽ giúp bác. Bác gọi cho cháu chiếc xe tắc xi. Cô bé không thể ngồi xe máy. Gái lưỡng lự tắc xi đắt tiền lắm cậu ơi. Để tôi gọi xe bò, không cậu đang rối nghe Gái nói thế,  suýt bật . nghèo đúng tà khổ. hiện giờ bất quá ta xích lô, có ngồi xe bò bao giờ kịp ngăn đừng ngại, cháu nói, cháu sẽ trả tiền kia mà mau lên bác lật đật chạy ra đầu hẻm không chần chừ, bế xốc  lên tay, chạy theo.Thật may mắn cấp cứu kịp, nên thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Vừa nghe thầy thuốc thông tin nói nghẹn ngào. Tạ ơn trời phật khiến xui cậu đến tôi kịp lúc. Nếu không, chắc chắn gái tôi không thể sống này, tôi nhất thiết trả cho cậu từ tốn. Xin bác đừng nói vậy. Cháu bạn của việc cứu  trách nhiệm của cháu. hiện, bác để cháu giúp bác trông chừng bác về lo công việc . Bác cầm ít tiền để mua đồ àn nhé. Gái đo đắn vậy thật phiền cậu quá. Cậu giúp tôi  toán tiền viện phí, thuốc men, bao lăm đó điều tôi không dám nghĩ đến , tôi chẳng thể nhận thêm tiền của cậu. mỉm yên  hứa giúp , hiện thời cô bệnh, tất nhiên cháu phải chạy chữa cho cô khỏi bệnh. Tụi cháu còn cả một hợp đồng chưa thực hiện kia mà. Bác hãy nhận tiền về mua đồ cho gia đình. Khi nào có, bác trả cháu sau. Cháu nói thế, bác yên lòng chưa đành phải nhận số tiền đưa, bởi trong lúc này có nhẽ hết cả gạo . thời gian tới, phải làm gì để nuôi các của đây lẽ phải hài lòng để cà phê ôm mẹ nức nghẹn, cố dằn nỗi đau, nhất thiết không để gái bước chân vào nơi đó.  mở mắt. Đầu cô nhức kinh khủng, chân tay thì rã rời, cứ không phải của cô vậy. Mắt có chạm vào trần . ngay tức thì, cô bật dậy của cô làm gì có trần lắng nhìn quanh. Có nhiều chiếc giường kề sát nhau, nhiều bệnh nhân đang nằm giường. Mình đang bệnh viện. Tại phải vào nơi quá tốn kém này. Một bàn tay ấn vai , không cho cô ngồi dậy.  trừng mất nhìn lên.Các làm gì thế Không tôi đứa gái hay  nín khe, cô nhặn ra ấn vai mình, chính đàn giúp cô khỏi cơn chết cóng vì mưa nhẹ giọng nàm xuống. Vừa dứt cơn ốết, còn yếu lắm gượng gạo đây tại tôi phải vào viện thế. Tôi đến , gặp lúc sốt cao quá độ lận. Tôi mẹ đưa cấp cứu. thầy thuốc nói, nếu chậm khoảng giờ, tính mạng khó qua nổi. giờ thì ổn chớp mắt tôi nói mẹ về lo nước cho mấy đứa nhỏ.Thật làm phiền quá. Đừng khách sáo vậy. Tôi hứa giúp , thì một mực tôi không thể sai lời hứa. hiện giờ, thấy trong thế nào nhỏ nhẹ. Đầu đau tay chân thì của khác vậy đói bụng.